Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2015

Tập thơ " Tình quê" - NXB Văn hóa dân tộc 2011

Thi đàn Việt Nam xin trân trọng gửi tới độc giả tập thơ " Tình quê" của Nhà thơ Nguyễn Ngọc Xuyên


ĐẠO GIA
Tổ tiên đức trọng cao sơn
Phúc lộc con cháu đỏ son đức tài
Đạo đời lẽ sống lâu dài
Nhân nghĩa đức đọ ai ai cũng cần
Ông bà, cha mẹ, người thân
Con cháu sum họp, quây quần thương yêu
Mặc cho nắng sớm mưa chiều
Tình thân máu mủ chẳng siêu tấm lòng
Nghĩa tình minh bạch sáng trong
Thiện nhân thiện đức là lòng thảnh thơi

Hôm nay thanh bạch giữa trời
Các con, các cháu nhiều đời dâng hương
Kính mong tiên tổ chỉ đường
Phù hộ con cháu biết thương nhau cùng
Biết đời trọng nghĩa hiếu trung
Biết mình phải có tấm lòng đức nhân
Anh em trên dưới góp phần
Giữ gìn đạo lý tình thân trong nhà.
Tháng 12/2010

CHẮT NỘI
Bình minh rực sáng vừng đông
Sắc hoa rực rỡ  bông hồng đón xuân
Hai nhăm, mười một Canh Dần
Đức Dũng – chắt nội mừng xuân ra đời
Khuôn mặt đầy đặn sáng ngời
Oe oe tiếng khóc chào đời vui tươi
Cả nhà vang dậy tiếng cười
Đức Dũng chắt nội là đời thứ 4
Tiên tổ phúc đức nhân từ
Để lại con cháu lộc dư kế thừa
Ông bà nội ngoại sớm trưa
Chăm nom săn sóc đón đưa bế bồng
Cô chú vừa ngắm, vừa trông
Bố bế, bố ẵm mà không muốn rời
Mẹ ôm cho bú à ơi
Chẳng ru, chẳng hát ra lời bài chi
Chỉ rằng con hãy nín đi
Nội ngoại mừng vui bởi vì sinh con
Mai ngày con lớn, con khôn
Vào đời con nhớ công ơn cả nhà
Nhớ cha mẹ, nhớ ông bà
Cô, dì, chú,bác cho ta cuộc đời.
Tháng 1/2010


HOA DÂM BỤT
Nép mình vào giữa rặng rào
Lá xanh hoa đỏ giấu sao được người
Dập dìu bướm lượn bướm mời
Lặng yên sắc thắm giữ đời thanh tao
Giữa trời nắng gắt mưa rào
Hoa râm thành bụt ai nào dám chê
Dọc đường dọc lối đi về
Sắc hoa tô đẹp làng quê dân mình
Nhắc ai chớ có vô tình
Lãng quên dâm bụt quê mình ngàn xưa.
Tháng 12/2010

HOA NHÀI
Mỏng manh cánh trắng hương thơm
Trà ngon xanh nước đậm thơm hương nhài
Lòng người tinh khiết ban mai
Khói trà thoang thoảng hương nhài bốc bay
Tình người bền vững xưa nay
Có bao cách ví rất hay về nhài
Thắm lắm thì lại chóng phai
“ Thoang thoảng man mát hoa nhài thơm lâu”
Nghĩa đời có trước có sau
Thì nhân, thì quả được lâu được dài
Cũng như những đóa hoa nhài
Chẳng phai sắc trắng, chẳng hoài hương thơm.
Tháng 12/2010

TRUYỀN NGHỀ
Đức Hiệp danh tiếng khắp vùng
Lương y từ mẫu vô cùng thâm uyên
Nghề thầy chữa bệnh – gia truyền
Phương thuốc đặc hiệu cha truyền cho con
Y đức vời vợi như non
Cha truyền, cha dạy cho con giữ nghề
Cái tâm, cái đức lời thề
Làm thầy phúc đức thực nghề danh y

Phạm mừng tâm nguyện con ghi
Công cha, nghĩa mẹ lương y hành nghề
Vì đời y đức xin thề
Làm con xin quyết giữ nghề cha ông
Tâm huyết con giữ một lòng
Cứu người chưa bệnh
Quyết không nhiễu phiền
Làm thầy phúc đức bách niên
Chẳng mưu lợi ích vì tiền thất tâm

Làm nghề kế nghiệp góp phần
Cứu người, chữa bệnh giúp dân, giúp đời
Tiên Du xóm núi đây rồi
Gia truyền thuốc quý sáng ngời danh y
Phạm mừng kính trọng lễ nghi
Kính chào người bệnh, nhớ ghi lời mời
Đến đây trị bệnh cứu người
Để mình khỏi bệnh, để đời vui tươi.
Tháng 12/2010

VỢ CHỒNG CÙNG LO
Biết nhau từ thuở học sinh
Thấy em tươi tắn dáng hình đoan trang
Nói năng cư xử dịu dàng
Ăn mặc giản dị dịu dàng thông minh
Công việc sôi nổi nhiệt tình
Cầy bừa cấy hái tự mình liệu lo
Đảm đang mọi việc nhỏ to
Sớm chiều tất bật lần mò tối đêm
Việc làng, việc xã không quên
Dốc lòng, hợp sưucs dưới trên cùng làm
Khó khăn nặng nhẹ sẻ san
Bắc cầu xây cống em làm xá chi
Đào mương xây đắp đường đi
Trồng tre chắn sóng phòng khi lũ về
Tuần trầcnh gác trên đê
Công việc vất vả chẳng hề kêu ca
Nhiều lần trò chuyện lân la
Thế rồi đối lứa nên duyên vợ chồng
Việc nhà cho đến việc đồng
Việc tư rồi lại việc công cùng bàn
Khó khăn vất vả cùng làm
Cùng tính, cùng liệu lo toan chuyện đời.
Tháng 11/2010

LÀM THẦY CỨU NGƯỜI
Làm thầy chữa bệnh cứu người
Tận tâm, tận huyết mặc trời nắng mưa
Sớm khuya vất vả say xưa
Nào khám, nào chữa đón đưa bao người
Đến khi con bệnh khỏi rồi
Đó là y đức suốt đời hiến dâng

Phúc thầy cao chất mấy tầng
Còn nhờ công đức thầy dâng cho đời
Còn nhờ kiến thức cứu người
Còn nhờ trách nhiệm những người lương y
Chẳng ham, chẳng muốn thứ gì
Cái tâm, cái đức dẫn đi hàng đầu
Bần của y đức lại giầu
Giúp người qua khỏi những cầu ốm đau
Phúc này thầy giữ được lâu
Để cho con cháu đời sau được nhờ
Từ xưa nhân loại tôn thờ
Thầy y, thầy giáo bao giờ cũng ơn

Làm thầy biết để tiếng thơm
Cứu người phúc đức quý hơn xây chùa
Thời nay kể cả thời xưa
Làm thầy chữa bệnh quan vua đều cần
Vì đời vì nghĩa đức nhân
Lương y hãy lấy gốc dân hành nghề.
Tháng 11/2010

ĐỨC – TÍN
Rượu ngon muốn có bạn hiền
Tuổi xuân muốn có tình duyên thật thà
Chẳng như con bướm vờn hoa
Hoa thơm nhị thắm vào ra suốt ngày
Hoa tàn nhị rữa bỏ ngay
Để cây héo hắt lắt lay giữa trời

TÌNH ĐẦU
Gặp anh em đã yêu anh
Bởi anh chất phác hiền lành thông minh
Cư xử có nghĩa có tình
Công việc sôi nổi nhiệt tình hăng say
Lên rừng xuống biển đó đây
Gian nan vất vả tháng ngày vẫn chăm
Giường tre lán lá anh nằm
Cơm độn khoai củ anh ăn hàng ngày
Mở đường xẻ núi chặt cây
Đào hố chôn cột kéo cây khắp vùng
Đến ngày máy chạy dân mừng
Ánh điện tỏa sáng khắp vùng biên cương
Vùng sâu điện sáng soi đường
Nhà sàn điện phá làn sương mờ mờ
Khắp nơi đều thỏa ước mơ
Dòng điện tỏa sáng mong chờ bấy lâu
Có điện nước mạnh dân giầu
Đôi ta lại nhớ ngày đầu gặp nhau
Hứa rằng chờ đợi bao lâu
Cả hai cố giữ tình đầu năm xưa
Cho dù dãi nắng dầm mưa




MỘT VÙNG QUÊ
Có lần tôi đã tới đây
Ngoài đồng, trong xóm chất đầy rạ rơm
Gạo thì tẻ dẻo, nếp thơm
Ngô non rang nổ ngọt hơn ổi đào
Ruộng đồng thửa trũng, thửa cao
Hoa màu đủ thứ su hào, cà chua
Ruộng sâu, mương nước cá cua
Trong nhà áo muống vai dưa tương cà
Vườn chuồng đôi lơn đàn gà
Bữa cơm đạm bạc đậm đà tình quê
Người làng, người xóm đi về
Gặp nhau chào hỏi hả hê tấm lòng
Yêu thương tình nghĩa vợ chồng
Nuôi con, chăm sóc bà ông tận tình
Hồ sen bóng liễu rung rinh
Đêm trăng đôi lứa tâm tình bên nhau
Thì thào hẹn ước trầu cau
Tơ hồng làm lễ rước dâu về nhà
Trước là phục bái ông bà
Sau là quy thuận mẹ cha – dâu hiền
Hòa bình làng xóm bình yên
Già trẻ, trai gái có quyền thương yêu
Rặng tre cò đậu rất nhiều
Chuông chùa ngân vọng buổi chiều hoàng hôn.
Tháng 11/2010



TƯỢNG ĐÀI THÁNG GIÓNG
Phù sa nước đỏ lờ lờ
Con sông uốn lượn đôi bờ Thăng Long
Thủ đô kì tích chiến công
Nơi đây – Chiến thắng Gióng trở về
Núi Sóc hổ phục bốn bề
Ngựa sắt phun lửa bay về trời cao
Thiên cung long trọng đón chào
Thánh Gióng truyền thuyết đi vào sử xanh
Muôn đời đất Việt con dân
Cùng hàng vua chúa quần thần ghi công
Thiên Vương Phù Đổng giống Rồng
Hạ trần độ thế cứu dân giúp đời
Tuân theo sứ mệnh của trời
Gậy thần ngựa sắt khắp nơi tung hoành
Nhổ tre đánh giặc tan tành
Đường đi vó ngựa khoét thành hố sâu
Thất kinh giặc chạy cắm đầu
Giặc tan Thánh lại về chầu Thiên Cung
Việt Nam – Thánh Gióng anh hùng
Tượng đài ghi nhớ chiến công người trời.
Tháng 10/2010

ĐẠO LÝ LÀM NGƯỜI

Giữ mình
đời thấy mất lòng tin
Thấy nhục thấy xấu cái nhìn bỉ khinh
Cho nên ta phải giữ mình
Sống trong, sống sạch, hiển vinh cuộc đời

Đạo đời
Giàu sang phú quý làm chi
Đã là phi pháp còn gì nhục hơn
Đói cho sách rách cho thơm
Đạo đời trung hiếu còn hơn bạc vàng

Hổ thẹn
Buồn chán khi phải ngồi không
Hổ thẹn cuộc sống ăn không ngồi rồi
Chẳng tàn, cũng phế kẻ lười
Để đời khinh nghiệt, để đời cười chê
Tháng 10/2010


SỨC SỐNG
Vui
Những người chăm chỉ làm ăn
Chẳng ngại gian khổ khó khăn bao điều
Biết thương biết quý biết yêu
Thì đời thanh thản rất nhiều niềm vui

Khỏe
Cuộc sống đã dạy con người
Sống vui sống khỏe thì đời sống lâu
Bớt đi buồn tủi âu sầu
Con người khỏe mạnh ốm đau phải lùi

Hạnh phúc
Sướng nhất độc lập tự do
Hòa bình hạnh phúc ấm no suốt đời
Làm người có việc không chơi
Lao động có ích là đời vinh quang
Tháng 10/2010


ÔNG CỦA TÔI
Thương ông tám chục tuổi đầu
Vì con vì cháu kể đâu tuổi già
Ngày ngày trông cháu, chăm hoa
Thổi cơm đun nước, quét nhà, làm thơ
Vì đời thực hiện ước mơ
Làm thơ tái tạo chân tơ con người
Vẽ lại cuộc sống con người
Từ thời tiền cổ đến thời ngày nay
Thời xưa cực khổ đắng cay
Làm ăn vất vả tối ngày chẳng no
Rau khoai, cháo củ, sắn ngô
Khố manh, áo vỏ, bẹ mo đội đầu
Núi cao rừng rậm sông sâu
Chẳng sợ nguy hiểm đâu đâu cũng mò
Măng củ, thú vật ốc sò
Miễn là ăn được cho no dạ dày
Ngàn năm cực khổ đói gầy
Biết bao xương máu, đắng cay ở đời
Biết bao sức lực con người
Mới có cuộc sống tuyệt vời ngày nay

Ông tôi nay đã yếu gầy
Cái tâm cái đức vẫn đầy tình thương
Sống đời mẫu mực nêu gương
Bao dung độ lượng biết nhường nào đây!
Tháng 12/2010



CHUYỆN KỂ VỀ BÀ
Bà tôi tuổi đã bảy nhăm
Lao động vất vả bao năm vì đời
Thương con, thương cháu, thương người
Sớm tối làm việc, nghỉ ngơi không cần
Ruộng nương, vườn tược, nhà sân
Bà làm, bà dọn tay chân chẳng rời
Con lớn, cháu lại ra đời
Tiếng ru, tiếng hát à ơi tháng ngày
Tính bà tằn tiện xưa nay
Quần thâm áo vải, chẳng hay lụa là
Cơm ăn rau đậu qua loa
Thịt cá dành dụm cả nhà cùng ăn
Đêm nằm trải chiếu, giở chăn
Cháu lớn, cháu bé được nằm ngủ yên
Bà chẳng ham của, ham tiền
Chỉ mong con cháu dịu hiền đức nhân
Còn mình mong muốn góp phần
Nuôi con nuôi cháu thành thân, thành người
Để cho trọn kiếp cuộc đời
Thiên hạ biết đến khỏi cười khỏi chê
Tháng 11/2000

LUẬT ĐỜI
Có công có hưởng
Hôm nay xới đất ươm mầm
Ngày mai mưa nắng hạt mầm lên cây
Cây cao hoa quả nở đầy
Con người đón hưởng quả cây mình trồng.

Luật
Luật đời như thế mà hay
Có làm có hưởng xưa nay rõ ràng
Muốn ăn nhưng chẳng muốn làm
Xin mời làm bạn với quan áo dài.

Nổi dông
Suối kia đâu mãi đều trong
Con người đâu mãi cõi lòng bình yên
Bình an, vui vẻ, ưu phiền
Đó là quy luật tự nhiên loài người
Đố ai hiểu hết sự đời
Tại sao biển động, gió trời bão dông
Chuyện đời nhìn thấy đau lòng
Có kẻ lười nhác ăn không chơi dài
Có người kém đức, kém tài
Gặp may thời thế, tính bài nạt dân
Lợi to, lợi nhỏ có phần
Mặc ai thua thiệt chẳng cần xét xem
Việc ai thua thiệt chẳng cần xét xem
Việc đời lẫn lộn trắng đen
Đúng sai chẳng biết, thân quen tốt rồi
Chuyện này làm rối việc đời
Lòng người không thuận, ắt trời nổi dông
Tháng 11/2010


TRỒNG NGƯỜI
Nhân kỷ niệm ngày nhà giáo Việt Nam
Bao năm bao tháng trồng người
Tận tâm tận huyết mặc trời gió mưa
Sớm khuya vất vả say sưa
Chăm cây, nhận quả đón đưa hoa đời
Đến khi con cháu nên người
Hoa thơm quả ngọt suốt đời hiến dâng
Tương lai xây đắp mấy tầng
Còn chờ kiến thức đem dâng cho đời
Còn nhờ nhiệt huyết từng người
Còn nhờ trách nhiệm những người như ta
Cho dù sức yếu tuổi già
Cái tâm, cái chí của ta đâu hèn
Giúp cho con cháu tiến lên
Xây dựng cuộc sống chẳng quên nghĩa tình
Đó là trách nhiệm quang vinh
Trồng người tâm trí hết mình vì dân
Dạy người cái đức, cái nhân
Làm gương mẫu mực cầm cân giúp đời
Tạo dựng lễ nghĩa con người
Tôn trọng đạo lý từ thời tổ tiên
18/11/2010

BẠN TÔI
Bạn tôi nay đã già rồi
Ngày ngày công việc chẳng ngồi chơi không
Việc nhà cho đến việc đồng
Trông nom chăm sóc vun trồng chăn nuôi
Tưới hoa, uốn cảnh, dạy người
Hết lòng xây đắp cuộc đời mai sau
Vượt qua bệnh tật ốm đau
Vì đời đáp nghĩa ngại đâu tuổi già
Chăm người vất vả hơn hoa
Trồng người khó nhọc hơn là trồng cây
Tuổi già chẳng sợ yếu gầy
Chỉ sợ tâm trí đổi thay yếu hèn
Đòi ăn, đòi hưởng thành quen
Tưởng rằng điều đó tất nhiên ở đời
Thất bạn tôi lại hiểu người
Nhìn điều trái ngược hỏi đời thực hư
Tháng 11/2010

HÃY SỐNG
Đời tôi muốn nghĩa muốn tình
Cớ sao tạo hóa cố tình trêu ngươi
Bỏ qua lẽ sống ở đời
Làm cho tâm trí con người khổ đau
Làm cho cuộc sống âu sầu
Bởi lòng ích kỷ, còn đâu tình người
Còn đâu đạo lý ở đời
Còn đâu nghĩa khí của thời văn minh
Ba hoa khoác lác nghĩa tình
Thực ra chỉ sống vì mình mà thôi
Miễn mình sung sướng đủ rồi
Còn ai cực khổ mặc người cần chi
Lối sống như vậy bỏ đi
Hãy sống ra sống, tính suy làm gì


Tháng 1/2010
ƯỚC GÌ
Trưa nay ra đứng bờ ao
Trông cá đớp nước, sóng chao bóng người
Thấy em giặt áo đem phơi
Một mình xay lúa mồ hôi đầm đìa
Đàn gà rúc rích quanh nia
Mèo đen phơi nắng vểnh ria ngó nhòm
Nhìn xa anh muốn gần hơn
Muốn em đưa mắt, môi thơm má này
Rượu nào anh cũng chẳng say
Nhìn em anh lại thấy say ái tình
Ước gì hai đứa chúng mình
Xay lúa cùng kéo, cơm chung một nồi
Chiếu hoa cùng đắp, cùng ngồi
Mẹ cha chăm sóc cả đôi cùng làm
Các con đều khỏe, đều ngoan
Để ta lao động lo toan việc đời
Nắng mưa thay đổi tiết trời
Gian nan vất vả vẫn cười vẫn vui
Tháng 12/2010


DÂNG HƯƠNG BÁI TỔ
Sáng nay hương khói dâng lên
Lòng thành bái tổ vững bền cháu con
Đạo trời còn nước, còn non
Còn trời, còn đất, cháu con cùng thờ
Công cha, nghĩa mẹ ơn nhờ
Tổ tiên phúc hậu bao giờ dám quên
Vì đời trọng nghĩa dưới trên
Cháu con thành kính dâng lên tấm lòng
Hiếu nghĩa trung thực sáng trong
Giữ gìn đạo đức tổ tông họ hàng
Giữ cho tình cảm xóm làng
Thương yêu hòa thuận an khang vững bền
Thành tâm ngàn lạy vái lên
Tổ tiên đức trọng ngồi trên thấu tình
Phù hộ con cháu hậu sinh
Đặng tình, đặng nghĩa hiển vinh trên đời
Tháng 11/2010


HỎI AI
Hỏi ai hay nói về mình
Thơ thơ, phú phú duyên tình mộng mơ
Văn chương chứ nghĩa lờ mờ
Ngày lành nay lại ngẩn ngơ không hồn
Lắp ba lắp bắp luôn mồm
Chỉ mơ chỉ mộng sớm hôm hão huyền
Sự đời việc thật lại quên
Bao người vất vả ngày đêm xây đời
Chăm lo cuộc sống con người
Còn mình thờ thẫn vẫn ngồi nghĩ thơ
Vẫn mơ, vẫn mộng, vẫn chờ
Nào hoa, nào nguyệt, vương tơ trong lòng
Nhưng rồi không vẫn là không
Bởi vì sống thế cũng không hay rồi
Cũng chẳng giúp ích cho đời
Lại thêm đàm tiếu về người làm thơ.
Tháng 12/2010


TUỔI TÁM MƯƠI
Tôi nay cũng đã già rồi
Tám mươi, tuổi ấy liệu đời kém ai
Tám chục  xuân kể cũng dài
Hai cuộc kháng chiến chẳng sai cuộc nào
Đánh Tây đuổi Nhật gian lao
Đuổi Mỹ, phá Ngụy kể sao cho xiết
Xa nhà hai nhăm cái tết
Luyện quân đánh giặc còn biết làm thơ
Khi về đầu đã bạc phơ
Các con các cháu đang chờ đợi ông

Tôi về cũng  chẳng ngồi không
Làm thơ trông cháu cho lòng thảnh thơi
Trồng hoa cây cảnh vui đời
Trồng cây ăn quả cho người mai sau
Mặc cho tóc trắng bạc đầu
Tan chân yếu đuổi chí đâu đã hèn.
Tháng 6/2010


GIỮ CHO NGÀY MAI
đời gạn đục khơi trong
Tìm người trung thực tấm lòng thẳng ngay
Chọn người chung thủy dựng xây
Thương anh em mới tới đây đợi chờ
Đợi anh cho tới bao giờ
Học xong hết khóa ước mơ đã thành
Bấy giờ em mới cùng anh
Xe tơ mối để thành nhân duyên
Tình ta như bến với thuyền
Nước sông tắm gội mối duyên tơ hồng
Giữ cho trong sạch tấm lòng
Giúp ta gạn đục khơi trong cuộc đời
Thương anh em vẫn giữ lời
Học hành lao động để rồi cùng anh
Làm nên sự nghiệp công danh
Xây đời hạnh phúc đắp thành tương lai
Rèn mình có đủ sức tài
Để khỏi hổ thẹn ngày mai với đời.
7/2010


CÓ ANH Ở BÊN
Chiều qua một cơn gió thoảng
Mặt nước sống động  từng mảng bèo trôi
Gió rung cả chỗ em ngồi
Lá vàng lả tả trút rơi khỏi cành
Tiếng ai như tiếng của anh
Em ơi đất nước chiến tranh hết rồi
Ta về cùng với mọi người
Kiến thiết đất nước xây đời ấm no
Cuộc sống độc lập tự do
Gia đình hạnh phúc khỏi lo đói nghèo
Con đường cách mạng anh theo
Là đường chính nghĩa dân nghèo ước mong
Khởi nghĩa cách mạng thành công
Anh đi chiến đấu nay không trở về
Cũng vì đất nước làng quê
Cũng vì gốm sứ cái nghề quê ta
Cũng vì con cháu mai xa
Cũng vì truyền thống ông cha dân mình
Vì nghĩa ta phải hi sinh
Vì nghĩa ta phải tự mình đứng lên
Giờ đây em nhớ đừng quên
Cùng trời cuối đất anh bên em rồi.
6/2010


SO SÁNH
Năm xưa cũng ở đất này
Cha mẹ vất vả tháng ngày xới băm
Lao động cực khổ quanh năm
Cái đói cái rét vẫn thăm hỏi đều
Có bữa sáng hết bữa chiều
Lúa ngô cũng ít, phần nhiều cháo rau
Gặp khi hoạn nạn ốm đau
Nhờ vào số phận, lấy đâu ra tiền
Sống thì khó, chết dễ liền
Nhân dân cực khổ quan quyền chẳng thương
Tháng ngày chễm chệ công đường
Tính mưu tính kế tìm đường khoét dân
Còn đâu tình nghĩa đức nhân
Ngày nay thay đổi muôn phần khác hơn
Con người cuộc sống tinh khôn
Làm ăn tính toán thiệt hơn bao điều
Buổi sáng cũng khác buổi chiều
Kế hoạch thay đổi càng nhiều càng nhanh
Nhân dân no đủ học hành
Đất nước đổi mới tiến nhanh khác thường.
Tháng 5/2010


KHE SANH
Năm xưa cũng ở nơi này
Quân ta quân địch bao ngày quần nhau
Địch dùng lô cốt hầm sâu
Xe tăng đại bác trên đầu máy bay
Hàng rào điện tử bủa vây
Mìn day pháo sảng rải đầy xung quanh
Bên ta thế trận lòng dân
Dựa vào núi đá, rừng xanh tạo đà
Bao vây cắt viện từ xa
Bắn tỉa không để địch ra bên ngoài
Pháo ta, pháo giặc đọ tài
Hào ta, hầm địch kéo dài đụng nhau
Mưa dầm hầm địch ngập sâu.
Thương binh, lính tráng chửi nhau om sòm
Tranh nhau chỗ lấp kín hơn
Tranh nhau bao thuốc hộp lon thịt hầm
Máy bay rú rít ầm ầm
Khó lòng xuống được bởi tầm đạn ta
Đến ngày xuất kích – gần xa
Tăng ta độn thổ xông ra hiện hình
Quân giặc hoảng hốt thất kinh
Thi nhau bỏ chạy cứu mình thoát thân
Súng đạn, xe máy đầy sân
Hầm hào hôi thối nước phân xác người
Đạn bom khói lửa ngút trời
Địch thua bỏ chạy phải dời Khe Sanh
Ngày nay đất nước yên lành
Bản làng hạnh phúc cây xanh rợp trời.
Tháng 3/2010



MÙA XUÂN VỀ THĂM QUÊ
Hoa nở  lá lại xanh rờn
Màu sắc thắm đậm hương thơm ngọt ngào
Bướm lượn tầng thấp tầng cao
Ong bay hút mật sà vào vườn cây
Nhãn, vải, xoài, mận đó đây
Hoa nở mật ngọt phấn bay hương nồng
Các thùng đầy mật của ong
Xuân về cởi mở cõi lòng thiện nhân
Thế gian ai cũng góp phần
Làm nên sắc thái mùa xuân đậm đà

Xuân về thăm lại quê nhà
Thăm cha mẹ, thăm ông bà thăm em
Thăm làng xóm thăm người quen
Giữ trọn lời hứa cùng em ngày nào
Đôi ta như thể trăng sao
Trăng mà tỏa sáng thì sao đầy trời
Xuân về đẹp lắm em ơi
Hai ta sắm sửa vui chơi hội hè.
Tháng 3/2010



DẤU ẤN THĂNG LONG
Tưng bừng lễ hội thủ đô
Công trình hiện đại điểm tô huy hoàng
Thăng Long đất thánh rồng vàng
Bốn bề sông núi vững vàng cố vương
Trời cao tỏa sáng vầng dương
Giao lưu buôn bán thập phương xa gần
Xây đời thịnh vượng muôn dân
Dựng cờ đại nghĩa hiện thân anh hùng

Thăng Long anh dũng vô cùng
Bao phen chiến trận lẫy lừng chiến công
Điện Biên đại thắng trên không
Đống Đa xác giặc vùi trong một gò
Quân Thanh bại trận thua to
Thoát Hoan tướng giặc co giò thoát thân
Quang Trung đại phá mùa xuân
Cành đào gửi tặng Ngọc Hân làm quà
Kiếm thần Lê Lợi dâng ra
Giữa hồ hoàn trả thần rùa Kim Quy
Kiếm thần đánh đuổi giặc đi
Đến ngày hết giặc cất đi trả thần
Thăng Long tới tuổi ngàn xuân
Bao lần giặc đến bấy lần giặc tan
Dựng vô vua Lý đưa bàn
Quần thần trên dưới hô vang đồng tình
Đến thời cách mạng Việt Minh
Thăng Long Hà Nội hiển vinh nhất đời
Ba Đình Bác chọn làm nơi
Tuyên ngôn độc lập đất trời cùng nghe.


HỌA TRỜI
Quê tôi có dải sông Hồng
Phù sa đỏ nước giữa dòng cát trôi
Ven sông trải rộng bãi bồi
Lúa ngô xanh tốt gió trời lắt lay
Năm xưa cả nước đánh Tây
Dọc sông ngoài bãi nơi này đấu quân
Trường kỳ kháng chiến toàn dân
Độc lập thống nhất có phần quê tôi
Hòa bình hạnh phúc đến rồi
Đất nước đổi mới dân đời khác xưa
Lao động sản xuất thi đua
Ngô khoai thóc lúa dư thừa ấm no
Người người bình đẳng tự do
Hội bàn dân chủ chẳng lo mất quyền
Nghĩ đời cứ thế tiến lên
Tính sao thiên địa đảo điên khó lường
Khí hậu thay đổi thất thường
Làm ăn vất vả biết nhường nào đây
Mong đời chung sức chung tay
Thực hiện biện pháp chống xoay họa trời
Để cho thiên hạ khắp nơi
Bình an ổn định thuận trời nắng mưa.


CHUYỆN CỦA CHÚNG TÔI
Năm ấy tộc học cùng em
Tối rầm rủ nhau đi xem hát chèo
Bấy giờ cuộc sống còn nghèo
Xe đạp cọc cạch tôi đèo em đi
Ngựa sắt buổi tối đang phi
Bổng nhiên gẫy cẳng nằm lì phải khiêng
Không may nhưng lại có duyên
Từ đó hai đứa gắn liền với nhau
Bảy năm kế tiếp về sau
Hai con trai, gái rủ nhau ra đời
Khó khăn chồng chất tơi bời
Cha già, mẹ héo con thời ốm đau
Vợ chồng rau cháo cùng nhau
Nuôi con ăn học, khổ đau một thời
Ngày nay tôi ngoại bảy mươi
Hai con cũng đã thành người thành thân
Anh cả trung tá không quân
Cô em bác sĩ nhiều lần dân khen
Gia đình hòa thuận ấm êm
Các cháu quấn quýt ngày đêm bên mình
Khó khăn vất vả hiển vinh
Là công là sức của mình làm nên
Là tình là nghĩa không quên
Bà con hàng xóm giúp thêm tận tình.
Tháng 1/2010



MÙA CHIM NGÓI
Ngoài đồng trời nắng chang chang
Lúa bông trĩu quả hạt vàng khắp nơi
Heo may gió gọi người ơi
Ra đồng gặt hái về phơi lúa vàng
Trên trời đàn ngói bay ngang
Kiếm tìm những hạt thóc vàng vãi rơi
Lưới chim ông lão chăng rồi
Mở lồng bắt thả chim mồi tung lên
Đàn ngói bay lượn bên trên
Tưởng đây là bạn xà liền xuống theo
Lưới căng bẫy bật dây lèo
Cả đàn bị bắt nhốt treo trong lồng
Ngói mồi đích thực có công
Về nhà ông chủ thay lồng cho ăn
Mùa màng vất vả quanh năm
Bữa cơm chim ngói xào lăn cải vườn
Ăn vào no bụng ngủ luôn
Ngày mai liềm hái xuống giường là đi
Ra đồng thu hái đến khi
Hết cây – hết quả - còn thì vụ sau.
Tháng 10/2000


GỌI U
U ơi con đã về đây
Quê mình thực sự đổi thay nhiều rồi
Công trình nhà máy kín đồi
Đường đi rộng rãi khắp nơi quanh vùng
Làng trên xóm dưới tưng bừng
Ruộng đồng nhà máy vui cùng bài ca
Thanh niên trai gái quê ta
Người vào nhà máy, kẻ ra ruộng đồng
Vùng quê kết hợp công nông
Thật là hoàn hảo, tô hồng chi đâu

U ơi con muốn làm giàu
Cưới cô gái trẻ làm dâu trong nhà
Để u có cháu gọi bà
Ru cháu u lại hát ca yêu đời
Ruộng đồng thóc lúa bời bời
Nhà máy công nghiệp là nơi con làm
Bình yên phú quý cả làng
Chẳng ai thiếu đói kêu than với đời
Vùng quê nay đã đổi đời
Ơn này cách mạng thay trời đem cho.
Tháng 8/2009.


BÌNH ĐẲNG BÌNH QUYỀN
Ngẩng đầu hóng gió nhìn mây
Đề lòng thanh thản bổng bay tâm hồn
Trái tim máu đỏ hồng hơn
Tình người lẽ sống đậm thơm hương đời
Bao năm nô lệ một thời
Làm thân trâu ngựa hầu người đón đưa
Đào sông xẻ núi bắc cầu sang ngang
Bảo nhau lo liệu cùng làm
Toàn dân đoàn kết xóm làng bình yên
Mọi người bình đẳng bình quyền
Góp công xây dựng khắp miền quê hương
Đạo đời trên kính dưới nhường
Chăm lo hạnh phúc yêu thương con người
Cùng nhau giữ đất giữ trời
Giữ nền độc lập, giữ đời tự do.
Năm 2010


LÀM QUAN
Bạn tôi thay đổi rất nhiều
Hai đứa khi nhỏ sớm chiều có nhau
Bạn bè cắt cỏ chăn trâu
Mò cua bắt ốc nhảy cầu tắm sông
Dắt cho bắt chuột chạy rông
Sáng dậy đun nước giúp ông pha trà
Lớn rồi tôi phải đi xa
Còn anh ở lại quê nhà làm ăn
Thấm thoát đã mấy chục năm
Nay về tôi lại tới thăm bạn bè
Chuyện dân đã kể tôi nghe
Bạn tôi đã đỗ ông Nghè làm quan
Khác thời sống ở xóm làng
Quanh anh đã có hàng đoàn nhân viên
Từ khi có chức có quyền
Có xe đưa đón có tiền tiêu pha
Quên cả cái nghĩa quê nhà
Bạn bè thân thích gần xa chẳng màng
Chỉ cần cái chức làm quan
Cuộc đời sung sướng an nhàn thế thôi
Có đâu nghĩ tới mọi người
Có đâu nghĩ tới cuộc đời xa xưa
Bây giờ kẻ đón người đưa
Nhân viên giúp việc dạ thưa quanh mình
Chẳng hiểu người quý hay khinh
Chỉ thấy một số quanh mình dạ thưa.


TRUYỀN THỐNG
Lớn rồi tôi thấy rõ hơn
Công cha nghĩa mẹ sớm hôm nhọc nhằn
Sinh con nuôi dưỡng trưởng thành
Sinh cơ lập nghiệp công danh nên người
Thầy cô dạy dỗ tạo đời
Có lòng nhân nghĩa, con người hiếu trung
Buồn vui sướng khổ hưởng cùng
Gian nguy vất vả vẫn chung một lòng
Đó là truyền thống cha ông
Đó là dòng giống con rồng cháu tiên
Tấm lòng nhân hậu giữ nguyên
Anh hùng đại nghĩa lưu truyền bốn phương.
Tháng 3/2010


TIẾNG RU CỦA BÀ
Trên cao mây trắng bồng bềnh
Dưới sông sóng nước dập dềnh đuổi mây
Lá khô xào xạc đường cây
Chiều chiều cò trắng đỗ đầy bờ tre
Lúa mùa quá độ chia về
Tiết trời đã chuyển từ hè sang thu
Trong làng có tiếng bà ru
À ơi, à ơi cháu ngủ cho ngoan
Mẹ cháu còn bận họp bàn
Tăng gia sản xuất lo làm lo ăn
Ông bà lận đận khó khăn
Gian nan vất vả quanh năm cấy cày
Nồi cơm khoai củ độn đầy
Áo quần rách vá tháng ngày một manh
Nay thì con cháu no lành
Hàng ngày thịt cá cơm canh có rồi
Làng quê già trẻ mọi người
Sớm chiều lao động để đời ấm no
À ơi, ơi à, à ơi
Cháu ngoan cháu ngủ nghe lời bà ru…
Năm 2000


CHUYỆN CẦN LÀM NGAY
Xưa kia biển ở ngoài xa
Ngày nay biển đã lân la đến gần
Rừng xanh cũng đã trụi dần
Núi cao sạt nở ầm ầm đất trôi
Nhà dân sập đổ khắp nơi
Người chết, của mất cầu trôi lềnh bềnh
Hết mưa ruộng cứng như sân
Thức ăn, nước uống dần dần hiếm khan
Ven biển nước mặn ngập tràn
Mênh mông sóng đuổi nắng vàng nhấp nhô
Khí hậu biển đổi từng giờ
Bởi người dốt nát mơ hồ bỏ qua
Ngày nay nhắc nhở dân ta
Cùng nhà lãnh đạo tham gia giữ gìn
Môi trường trong sạch để tìm
Biện pháp chống đỡ hãm ghìm đổi thay.
Tháng 1/2010



BÓNG CHA
Tiễn anh giữa buổi trăng tròn
Bâng khuâng lưu luyến ôm con ra về
Đoàn tầu chuyển bánh rời quê
Tiếng còi vang vọng bốn bề nhớ thương
Ngoài kia là bãi chiến trường
Bom rơi đạn nổ máu xương vãi đầy
Chín năm đánh Nhật đánh Tây
Ngày nay thằng Mỹ cùng bầy xâm lăng
Anh đi chiến đấu bao năm
Đánh đuổi quân Mỹ phá băng Ngụy quyền
Hòa bình thống nhất ba miền
Nhưng em thì lại buồn riêng một mình
Chồng là liệt sĩ hi sinh
Em là quả phụ tiết trinh chờ chồng
Bao năm vắng vẻ phòng không
Đến ngày chiến thắng ngẩng trông bàn thờ
Nén hương thắp đỏ giấc mơ
Tấm bằng liệt sĩ lá cờ phủ che
Ngậm ngùi em kể con nghe
Cha con đánh giặc giữ quê yên bình
Cha đi từ lúc con sinh
Nuôi con dạy dỗ một mình mẹ thôi
Đến nay mấy chục năm rồi
Bóng cha thấp thoáng đang ngồi bên con.
Tháng 1/2000


CẦU KHẤN
Thành tâm thắp một tuần hương
Cầu trời khấn phật tìm đường làm ăn
Trời cao có thấu hay chăng
Mặt đất Đức Phật dạy răn thế nào
Đạo trời đâu thấp đâu cao
Thế nào là đức, thế nào là nhân
Việc gì ích nước lợi dân phải làm
Xin người chỉ dẫn bảo ban
Giúp cho trần thế việc làm ấm no
Giúp người lương thiện khỏi lo
Bọn người dạ thú tự do hại đời
Hôm nay khấn phật cầu trời
Tấm lòng thành kính của người trần gian
Mong được trời phật phát ban
Con đường phúc lộc bình an giúp đời.


TÂM TƯ
Sáng nay ra ngắm vườn hoa
Long lanh sương đậu lá hoa đầy vườn
Vắng ai vừa nhớ vừa thương
Vừa mong vừa đợi biết nhường nào đây
Hoa thơm, sắc thắm có ngày
Duyên tình đôi lứa đắm say suốt đời
Anh đi ngày ấy lâu rồi
Thời gian vàng ngọc cứ trôi dần dần
Tuổi đời em đếm từng xuân
Tình yêu em giữ cất phần tặng anh
Mai ngày hoa quả đầy cành
Đôi ta cảm tạ cao sanh hữu tình.
Tháng 3/2010


GIỮ TRỌN CON ĐƯỜNG
Anh đi đánh giặc trong Nam
Quê nhà cày cuốc em làm thay anh
Bao năm chinh chiến thác ghềnh
Gian nan nguy hiểm đời anh nếm rồi
Xông pha lửa đạn bom rơi
Đói rét bệnh tật đầy người vết thương
Khắp nơi là bãi chiến trường
Cỏ cây dập nát máu xương vãi đầy
Vào rừng mắc võng cành cây
Ra đồng núp dưới bãi lầy sậy lau
Trong làng chui xuống hầm sâu
Mặc cho muỗi vắt bám bâu đầy người
Chờ cho bóng tối xuống rồi
Đoàn quân ẩn nấp khắp nơi đổ về
Xông ra đánh Mỹ phá Tề
Giữ lấy làng xóm, giữ quê hương mình
Ngày nay đất nước hòa bình
Anh về sum họp gia đình cùng nhau
Cấy trồng ngô lúa hoa mầu
Nuôi con ăn học làm giàu quê hương
Trước sau giữ trọn con đường
Tình nghĩa chung thủy yêu thương đậm đà.
Năm 2000


BÀ TÔI
Bà tôi nay đã chín mươi
Hàm răng móm mém thân người gầy khô
Tóc đầu bạc trắng, mắt mờ
Chân đi không vững phải nhờ gậy tre
Tai thì ngễnh ngãng khó nghe
Thường ngày bà kể cháu nghe chuyện đời

Phật tiên cứu độ con người
Thánh hiền nhân đức thay trời cứu dân
Quỷ giữ bạc ác bất nhân
Xẻ thịt phần xác, phân tâm phần hồn
Con người có kẻ ác hơn
Ác hơn ma quỷ độc hơn cáo già
Người hiền trung thực thật thà
Lấy lòng nhân nghĩa kiểm tra sự đời
Bà nay cũng đã già rồi
Chân đi đã chậm mắt thời khó trông
Đời bà chỉ ước chỉ mong
Con cháu hãy sống với lòng đức nhân
Tiền của bà chẳng có cần
Quà biếu là cái lương tâm thật thà
Cháu con nếu có thương bà
Thì hãy diệt hết quỷ ma ở đời.
Tháng 2/2010


MONG NGƯỜI THỨC TỈNH
Cây cao bóng cả người ơi
Rừng rậm muông thú làm nơi sống còn
Ngày nay rừng núi dần mòn
Cây cao chặt phá biết còn ở đâu
Đồi xanh nay cũng trọc đầu
Núi cao sạt lở đổ cầu đổ cây
Đường đi đất đá chen đầy
Nước lũ cuồn cuộn nhà xây hết hồn
Chạy nước đàn khỉ cõng con
Tiếng kêu, tiếng hú om sòm rừng xanh
Bởi người lấy gỗ chặt cành
Xẻ núi ngăn suối mới thành họa to
Hết mưa trời lại nắng khô
Nước sông, nước suối ao hồ cạn vơi
Cuộc sống đe dọa con người
Nếu không thức tỉnh thì đời cũng nguy
Phá rừng ngăn suối ít đi
Khí thải hạn chế ắt thì bình yên.
Tháng 1/2010


ĐỢI NGÀY TỚI ĐÍCH
Em là ai!
Em là cô gái
Hay là chang trai
Đua sức đua tài
Em có kém chi ai?
Đường đời là đường dài vô tận
Gian nguy vất vả đâu có thuận
Vì ngày mai em chấp nhận
Bạt núi ngăn sông ngàn lần quyết chí
Lên rừng xuống biển ngại gì
Tương lai phía trước em đi tới cùng
Hai ta thống nhất một lòng
Dù đi muôn ngả vẫn chung một đường
Em đi, anh nhớ anh thương
Nhưng anh vẫn trọng con đường em đi
Thời gian xa cách xá chi
Mong ngày tới đích anh thì có em.
Tháng 2/2000


BẤT NGỜ
Lâu rồi em vẫn chưa về
Hôm nay em rủ tôi về nhà chơi
Phú Thọ nơi ấy đây rồi
Có cả rừng cọ, chè đồi sông Lô
Thật tình tôi cũng bất ngờ
Nơi ấy chống Pháp tôi nhờ đóng quân
Em là cô bé nông dân
Chính nhà tôi ở mấy lần năm xưa
Cô bé kiếm củi bắt cua
Lúc rỗi thì lại say sưa chơi thuyền
Đôi khi em cũng chèo thuyền
Ra bãi bới củi lấy tiền giúp cha
Nay em làm việc ở xa
Nơi này cũng cách quê nhà trăm cây
Theo em thăm lại nơi đây
Cũng thật là một dịp may không ngờ
Bao năm tôi đợi tôi chờ
Về thăm nơi cũ tôi nhờ đóng quân
Cảm tạ lòng tốt của dân
Đậm tình cá nước quân dân một nhà
Nay về bác chủ đã già
Cô bé nhà chủ thành ra sếp mình
Năm 2004


CÒN ĐÂU
Trời hè trưa nắng chang chang
Không khí nóng bức xóm làng không yên
Người già, con trẻ ngả nghiêng
Quạt tay, quạt máy liên miên đêm ngày
Trong nhà ngột ngạt như say
Ra vườn nắng rát vì cây không còn
Gạch xây vậy kín xóm thôn
Tưởng rằng tường gạch sẽ hơn bờ rào
Nhiều nhà lấp cả hồ ao
Ngờ đâu đổi mới đang vào hiểm nguy
Cây xanh bóng mát chặt đi
Tường rào sinh thái cũng phi hết rồi
Lấy gì gọi gió cho người
Lấy gì chống trọi với trời được đây
Vùng quê chẳng có rào cây
Còn đâu bóng mát làm mây thay trời

Còn đâu chim hót vui đời
Còn đâu trai gái được ngồi gốc cây
Để mà tình tự giãy bày
Nỗi niềm tâm sự đợi ngày thành duyên
Khuyên đời nên nhớ đừng quên
Cỏ cây hoa lá thuốc tiên cứu người
Tháng 8/2009


ĐỔI THAY
Nhớ khi em nhỏ ở nhà
Chăn trâu cắt cỏ việc nhà rất chăm
Nón mê, áo vá quần thâm
Ra đồng cua ốc khó khăn chẳng từ
Mặc cho cái nắng tháng tư
Bỏng da rát mặt đỏ lừ chân tay
Thế mà em vẫn suốt ngày
Con trâu gánh cỏ - giỏ đầy cá cua
Trai làng nhiều đứa chịu thua
Ngày nay em đã khác xưa nhiều rồi
Chiếc ghế giám đốc em ngồi
Dự án, kế hoạch duyệt rồi thông qua
Uy nghi giám đốc đàn bà
Thời trang kiểu mới, nước da hồng hào
Tiếp đón lịch sử mời chào
Khách đi, khách đến, ai nào lấy khen
Một lần có việc gặp em
Không ngờ đó chính ngưởi quen quê nhà
Lâu rồi tôi vẫn ở xa
Không rõ sự thể quê nhà đổi thay
Gặp em chào hỏi bắt tay
Mỉm cười tôi nhớ những ngày năm xưa
15/04/2009


MỘT NGÀY MÙA THU
Hôm nay trời quang mây tạnh
Xào xạc lá rụng lành lạnh heo may
Phất phơ tà áo tung bay
Học sinh tấp nập dắt tay tới trường
Trời thu trong sáng như gương
Heo may gió thổi đầy đường, lá khô
Đầm sâu sang nước nhấp nhô
Thuyền ai câu cá giữa hồ nước trong
Trời xanh mây trắng như bông
Mùa thu cảnh sắc gợi lòng bâng khuâng
Tâm hồn bay bổng trên không
Buồn vui khó tả đang dâng trong người

TÊN CHA BẢNG VÀNG
Cha tôi vất vả cả đời
Xuân hạ thu đông  mặc trời nắng mưa
Hàng ngày bất kể sớm trưa
Công việc đồng ruộng  cày bừa cha lo
Về nhà mọi việc nhỏ to
Cha tính, cha liệu phân cho ai nào
Việc nặng, việc nhẹ ra sao
Tất cả rồi lại đổ vào đầu cha
Cha ơi con nhớ ngày nào
Cha đi đánh giặc cha vào trong Nam
Thư cha kể chuyện giặc càn
Giết người cướp của dã man vô cùng
Hàng ngày giặc săn giặc lùng
Núi cao rừng rậm giặc tung quân vào
Quân ta vận động dưới hào
Dồn địch lâm trận lọt vào vòng vây
Địch dùng xe pháo máy bay
Đánh nhau ròng rã mấy ngày mấy đêm
Địch chết trên dưới trăm tên
Thiệt hại người của hai bên cũng nhiều
Thế rồi vào một buổi chiều
Cha tôi bị đạn phải điều tuyến sau
Giờ đây cha ở nơi đâu
Chúng con đang đợi bao lâu cha về
Nhớ những năm tháng ở quê
Đời cha vất vả theo nghề nhà nông
Đến ngày cách mạng thành công
Cha đi đánh giặc ruộng đồng mẹ lo
Ngày nay độc lập tự do
Cả nhà đang đợi đang chờ đón cha
Tiên Du, Kinh Bắc quê nhà
Ghi công liệt sĩ tên cha bảng vàng
Tháng 2/2010


DUYÊN ĐỜI
Tình cờ tôi đã gặp em
Trên đường hai đứa đi xem hội Đền
Em từ Bút Tháp đi lên
Tôi người Phúc Xá ở bên sông Hồng
Hội Gióng bao giờ cũng đông
Bởi ai cũng nhớ đến công của Người
Nhổ tre đánh giặc tơi bời
Giặc tan cưỡi ngựa về trời, dân yên
Cuộc đời cũng thật có duyên
Gặp em trên một chuyến thuyền sang sông
Nón trắng che khuất má hồng
Nụ cười duyên dáng, tôi lòng xốn xang
Ngày hội tôi ở bên nàng
Hết hội tôi lại về làng theo em
Làng em đường gạch đầm sen
Lúa, ngô, lạc, đỗ đan xen đầy đồng
Ngập ngừng tôi hỏi thực lòng
Em bao nhiêu tuổi có chồng hay chưa?
Mỉm cười đôi mắt em thưa
Chồng đâu đã có tuổi vừa đôi mươi
Muốn yêu nhưng chẳng có người
Nhờ anh làm mối một người cho em
Duyên đời như thế là quen
Chẳng lâu cũng đã lên men đậm đà
Tôi về sắp xếp kiệu hoa
Hẹn ngày đón em về nhà chung vui.
Tháng 3/2010


MẸ KHUYÊN
Con ơi muốn tốt cho đời
Phải rèn, phải luyện con người sớm hôm
Trọng nhân, trọng nghĩa là hơn
Quý người quý nết còn hơn nhiều tiền
Đừng làm xấu bẩn thêm phiền
Công cha nghĩa mẹ phận duyên sau này
Trời cao đất rộng gió bay
Chuyện hay chuyện dở xưa nay vẫn còn
Hay thì để lại tiếng thơm
Dở thì dơ bẩn bẩn hơn đất bùn
Con người đâu phải dế giun
Thanh cao mà sống rúc bùn làm chi
Đường thẳng rộng lối ta đi
Hang sâu ngõ tối tội gì rúc chui


MÙA HẠ VÀ NHÀ NÔNG
Mùa hạ rất dễ mưa rào
Ếch nhái inh ỏi chuôm ao khắp làng
Tạnh mưa trời nắng chang chang
Không khí nóng nực xóm làng bốc hơi

Nông dân vất vả ngoài trời
Đội mưa, phơi nắng cả đời nhà nông
Mùa màng cây trái cấy trồng
Thuận mưa, thuận nắng yên lòng người dân
Thiếu mưa cây cối héo dần
Mùa màng thất bát nông dân đói nghèo.
Tháng 6/2009


SẾP
Chuyện rằng có sếp về quê
Mang đi đủ thứ chẳng chê thứ gì
Khoai, ngô, sắn củ bỏ bì
Đưa xe đến chở ầm ì kéo ra
Ông còn khoác lác ba hoa
Tôi về xây dựng quê nhà tiến lên
Thực là lạm dụng chức quyền
Liên doanh bán đất lấy tiền tiêu pha
Mua sắm đủ thứ trong nhà
Xây cả biệt thự vila nhà lầu
Người dân hết ruộng buồn rầu
Đất đâu cấy lúa trồng màu để ăn
Cho nên mới có thơ rằng
Làm quan tham nhũng nói năng bậy xằng
Ba hoa khoác lác lăng nhăng
Dân thì ôm bụng nhăn răng ra cười
Tháng 6/2000


BẠN HỌC
Ngồi trong cửa sổ trông ra
Thấy em thấp thoáng đi ra đi vào
Lòng tôi lại thấy nao nao
Nhớ khi còn trẻ ngày nào học chung
Một bàn hai đứa học cùng
Bút chì em vẽ vào lưng tôi cười
Bực mình sẵn mực tôi bôi
Áo em đầy mực, cứ trời em kêu
Thầy cô quở trách đã nhiều
Cái trò nghịch ngợm ít nhiều chưa thôi
Đến nay đại học xong rồi
Em về công tác ở nơi gần nhà
Còn tôi người lính đảo xa
Nay về nghỉ phép  thăm nhà vài hôm
Muốn em gặp mặt cùng ôn
Cái thời đi học sớm hôm cùng trường
Mai ngày hết phép lên đường
Cả hai cùng nhớ, cùng thương, cùng chờ
Cùng mong, cùng đợi, cùng mơ
Tương lai hạnh phúc bây giờ là đây.
Tháng 8/2009


PHÒNG XA
Thức lâu mới thấy đêm dài
Sống lâu mới thấy người đời đổi thay
Sự đời dở dở hay hay
Những điều phải trái xưa nay khó lường
Nói thật, nói thẳng là thương
Ngọt ngào thì chớ coi thường – mà nguy
Có cái nói ở mà đi
Nói không mà có cần gì đúng sai
Quê tôi có kẻ bất tài
Triết lý giảo hoạt những bài thuyết suông
Chuyện họ thì cũng thật buồn
Thấy khó, thấy khổ họ chuồn cho nhanh
Của gì béo bở họ tranh
Ăn rồi còn lại để giành cất đi
Đề phòng có lúc, có khi
Mọi người thiếu đói họ thì có ăn
Bởi họ có chức có danh
Cho nên cũng dễ tranh giành phần hơn
Tháng 6/2007


CHÚ SAM CHẠY TỘI
Chiến tranh kết thúc lâu rồi
Nỗi đau đất nước con người chưa nguôi
Da cam đau khổ bao người
Nhiều nhà bi thảm cuộc đời mai sau
Vì ai nên nỗi đớn đau
Cho bao con trẻ về lâu về dài
Da cam chất độc của ai
Có phải Mỹ quốc ra oai hại người
Bây giờ chuyện đã rõ rồi
Mỹ thề, Mỹ chối có trời mới hay
Thuốc này đâu có giết người
Oan này có thấu đến trời hay không?
Nói thật có tội đau lòng
Thà rằng chối phắt cho xong chuyện này
Vô nhân bất đạo là đây
To mồm cãi bửa mặt dầy chú Sam
Đạo đời chín nghĩa Việt Nam
Mong rằng tội lỗi chú Sam – cúi đền
Tháng 8/2009


ĐI BIỂN
Đứng trên đỉnh núi trông xa
Nắng vàng cưỡi sóng biển xa vào bờ
Thuyền câu núp sóng lập lờ
Mắc mồi thả lưới để chờ cá ăn
Làm nghề cá nước quanh năm
Ít khi thoải mái được nằm ngủ yên
Những khi đi biển dưới thuyền
Biển khơi lặng sóng bình yên là mừng
Gặp khi sóng gió bão bùng
Ra sức chèo chống vẫy vùng lo âu
Mỗi cơn sóng nổi ngập đầu
Thuyền nghiêng tưởng lật đi chầu  Diêm Vương
Tiếc mình rồi lại càng thương
Vợ con, cha mẹ biết nhường nào đây
Thuận trời thuyền cá được đầy
Mọi nhà vui vẻ ngày ngày có cơm
Làng chài vất cả sớm hôm
Đi biển đánh cá lo cơm cả nhà
Nay ngồi trên núi trông ra
Sóng yên biển lặng, nhà nhà đều vui
Lo khi sóng  gió dập vùi
Lênh đênh thuyền lật là đời thương đau.
Tháng 6/2009


TRỜI  MƯA KỂ CHUYỆN
Trời mưa nước đổ đầy sông
Ruộng cao ruộng trũng ngập đồng nước mưa
Tôi ngồi nhớ lại chuyện xưa
Rủ nhau hai đứa đội mưa ra đồng
Cá rô theo nước ngược dòng
Thi nhau vồ bắt bỏ trong xà đùi
Thấm thoát mấy chục năm rồi
Nay ngồi bế chắt nhìn trời đổ mưa
Ngày xưa mưa úng mất mùa
Xóm làng thiếu đói ốc, cua ăn trừ
Rau lang, rau muống nấu nhừ
Quả cà, quả bí, chẳng từ đáy khôn
Nồi cháo đủ thứ lôm nhôm
Ăn vào ngứa họng, ngứa mồm nhưng no
Củ khoai ông giấu đem cho
Tôi đem tôi nướng bếp lò cháy thui
Tiếc quá nằm khóc một hồi
Đã đói, mẹ đánh mấy roi đau nhừ
Vừa đánh vừa mắng là hư
Khoai nướng đem bỏ bếp lò còn đâu
Ngày nay no đủ chưa giàu
Các con, các cháu chẳng đâu phải buồn
Chỉ cần chăm chỉ sớm hôm
Làm ăn tính toán thiệt hơn mọi đường
Phòng ngừa bất trắc thất thường
Cưu mang, chia sẻ trên đường làm ăn
Cùng nhau vượt mọi khó khăn
Thế là cuộc sống quanh năm đủ đầy
Đó là kế sách rất hay
Nhờ Đảng, nhờ Bác chỉ bày cho dân.
Tháng 5/2009


ĐỒNG VÀNG MỘT BUỔI CHIỀU TÀ
Tôi tới đây, buổi chiều tà
Khói, mây che khuất mái nhà lợp tranh
Nhấp nhô núi đá xếp quanh
Vi vu gió thổi rừng xanh dạt dào
Mõ trâu lóc cóc sườn cao
Róc rách nước chảy dội vào khe sâu
Khăn thêu gái mán đội đầu
Áo chàm, dao quắm, rừng sâu cùng người
Xung quanh bếp củi tiếng cười
Rượu cần vít ống mọi  người đều say
Nhà sàn lửa đổ lung lay
Nếp thơm làm cốm tiếng chày vang lên
Khách quý rau rớm không quên
Kiếm tìm đãi khách đem lên đủ đầy
Chiều tà như buổi hôm nay
Tôi thấy cuộc sống nơi này cũng hay.
Tháng 6/2009


CHẲNG LO CHO MÌNH
Năm xưa cũng mảnh đất này
Đời ta phải cuốc, phải cày làm thuê
Lớn bé xoay xỏa đủ nghề
Suốt ngày vất vả tối về cháo rau
Gặp khi hoạn nạn ốm đau
Cả nhà cực khổ nhìn nhau nhờ trời
Xót xa cái kiếp con người
Cũng tai, cũng mắt mà đời bất công
Nghèo thằng ở, giầu là ông
Mang thân ở đợ mà lòng không yên
Cò kè bát gạo đồng tiền
Kẻ giàu thất đức người hiền xót xa
Ngày nay thời ấy đã qua
Cách mạng thắng lợi dân ta đổi đời
Ruộng đất là của mọi người
Chịu khó lao động là đời ấm no
Chẳng sợ kẻ có không cho
Người nghèo thì đói nằm co nhờ trời
Đất kia là của mọi người
Biết tân, biết tạo thì đời đổi thay.
Năm 2010


THUẬN CẢNH BỐN MÙA
Heo may xào xạc lá bay
Trời cao se lạnh cỏ cây đốm vàng
Hè qua đã giục thu sang
Mênh mông đồng ruộng nắng vàng lúa xanh
Cây cao lá lại nhủ cành
Hãy mau tích nhựa để dành mầm non
Đông qua lộc nảy xanh rờn
Xuân sang hoa nở hương thơm ngát trời
Xuân hạ hoa quả xanh tươi
Thu đông quả chín người đời ấm no
Thuận hòa thời tiết bốn mùa
Nhân sinh ổn định cảnh xưa an bình
Ngày nay đất nước dân tình
Đang mong đang muốn đời mình thuận hơn.
Năm 2010



ĐẦU NĂM TRẢY HỘI ĐỀN CHÙA
Trời cao lất phất mưa rơi
Trẩy hội lễ Phật người đời ước mơ
Ninh Bình – Bái Đính chùa thờ
Núi cao Di Lặc tượng chờ thiện tâm
Trong chùa khấn bái rì rầm
Cầu trời khấn Phật kính dâng lòng thành
Cầu cho hạnh phúc dân lành
Đình chùa linh nghiệm lòng thành tại tâm
Chùa Hương Phật đá mấy tầng
Yên Tử có cả chùa Đồng nguy nga
Đền Hùng con cháu gần xa
Trở về lễ tổ hương hoa dâng người
Ơn người dựng nước xây đời
Để nay con cháu khắp nơi sum vầy.
Năm 2010


CON ĐƯỜNG EM CHỌN
Gần nhau nào mếm, nào thương
Khi xa càng nhớ biết nhường nào đây
Còn như những chuyện hàng ngày
Cho dù vất vả xưa nay lẽ thường
Năm xưa em chọn riêng đường
Để anh phải nhớ phải thương vô cùng
Nhưng nay anh lại rất mừng
Khó khăn gian khổ em từng xông pha
Bao năm công tác xa nhà
Ngủ rừng cơm vắt tỏ ra coi thường
Phá đá xẻ núi mở đường
Xây dựng nhà máy, công trường khắp nơi
Đến nay công việc ổn rồi
Em về lo lại cuộc đời riêng tư
Thương em anh hứa đền bù
Cùng lo mọi việc công tư vẹn toàn
Để cho cuộc sống bình an
Để đời no ấm xóm làng yên vui.
Năm 2009


ĐÁNH CHÚM LƯƠN
Đời tôi vất vả biết bao
Đủ nghề lặt vặt thấp cao vui buồn
Ngũ tuần khoác bó ống lươn
Quần xắn đến gối lách luồn ao chuôm
Ao tù nước đọng rạch mương
Chỗ nào rậm rạp là tương ống rào
Mưa rào tìm đánh chỗ cao
Cạnh dòng nước chảy đặt vào chắc ăn
Nghề này bảy tháng trong năm
Tối sớm mò mẫm khó khăn lội bùn
Kiếm mồi bới đất đào giun
Nắng mưa gió bão chẳng chùn đôi chân
Bảy ngày tính đủ trong tuần
Đồng xa cho chí đồng gần chum ao
Ở đâu biết có là vào
Mai về phấn khởi vợ chào người mua
Vợ chồng vất vả sớm trưa
Nuôi con ăn học chẳng thua gì người
Các con học hết lớp mười
Thi vào đại học có người đỗ cao
Lúc này mới thấy tự hào
Thành quả lao động làm sao mà buồn
Tầm thường như việc đánh lươn
Làm ăn chân chính mở đường vinh quang.


TÌNH QUÊ
Con sông quê tôi nước trong veo
Thuyền câu thả lưới dẻo tay chèo
Qua sông lối bắc cầu treo
Cây xanh bóng mát gió reo đôi bờ
Quê hương cảnh sắc mộng mơ
Năm canh gà gáy đôi bờ cùng nghe
Mùa hè cuốc gọi bờ tre
Hoa phượng thắp lửa đỏ hoe bên đường
Sen đầm xòe cánh tỏa hương
Người đua lao động đầy đường đông vui
Thương cha, thương mẹ thương người
Gian nan vất vả vì đời mai sau
Cho dù gian khổ đến đâu
Tình quê đùm bọc trước sau thân tình
Tôi đi tôi nhớ quê mình
Cây đa, giếng nước, mái đình, con sông
Nhớ cha mẹ, nhớ ông bà
Anh em, làng xóm, tấm lòng quê hương
Nhớ đồng ruộng, nhớ con đường
Có cây che nắng, mặt đường bê tông
Mùa hè cho chí mùa đông
Ấm tình làng xóm, sáng trong tình người.
Tháng 2/2010


MỐC SON LỊCH SỬ
Rồng vàng cất cánh từ đây
Ngàn năm đất Thánh dựng xậy cơ đồ
Thăng Long – Hà Nội Đông Đô
Từ thời nhà Lý – Bác Hồ ngày nay
Kinh thành nước Việt rồng bay
Thủ đô văn hiến hiện nay huy hoàng

Bao năm chiến trận hiên ngang
Anh hùng chí khí, tiếng vang lẫy lừng
Thủ đô anh dũng  vô cùng
Trương cờ đại nghĩa – không dung kẻ thù
Thế trận có lúc cương nhu
Nhưng rồi tất thắng đuổi thù ra đi
Bao người quyết tử - sử ghi
Độc lập đất nước cứu nguy đô thành

Việt Nam nay đã nổi danh
Thủ đô Hà Nội trở thành mốc son
Hòa Bình thành phố đẹp hơn
Văn minh hiện đại tiếng thơm muôn đời
Việt Nam – hai chữ sáng ngời
Năm châu chúc tụng hết lời ngợi ca

Bạn bè thân thích gần xa
Tưng bừng phấn khởi cùng ta chúc mừng
Một pho lịch sử không ngừng
Điểm tô chói lọi lễ mừng thủ đô
Ngàn năm vua Lý – Bác Hồ
Người xây, người giữ thủ đô anh  hùng.
Tháng 10/2010


BÌNH MINH TRỞ LẠI
Hai mươi tháng tám đep trời
Canh Dần năm hổ cuộc đời nguyệt hoa
Bạn bè thân thiết gần xa
Tưng bừng phấn khởi đầy nhà mừng vui
Bài ca, lời chúc tiếng cười
Hân hoan chào đón hai người kết duyên
Hùng – Hải vần H khắc tên
Gia Lâm – xứ Nghệ nên duyên vợ chồng

Trọng tình trọng nghĩa rất đông
Những người đem đến tấm lòng bao la
Chúc cho tình nghĩa hai nhà
Bền chặt, thắm thiết mặn mà tình thân
Chúc xa rồi lại chúc gần
Chúc cho đôi lứa muôn phần đẹp tươi
Chúc cho hạnh phúc hai người
Như trăng như gió giữa trời mùa thu

Ơn cha ơn mẹ dưỡng sinh
Ơn thầy cô dậy giúp mình làm nên
Ơn đời kẻ dưới người trên
Bao dung độ lượng không quên đạo đời
Cho dù va vấp một thời
Ngày nay lại sáng như trời bình minh.
20/08 – Canh Dần


CHUYỆN ĐÁNH GIẶC PHÁ ĐỒN
Đêm ấy đột kích đánh đồn
Có dân giúp đỡ, bà con dẫn đường
Hai o du kích chiến trường
Xuyên rừng, qua ruộng, lội mương lẻn vào
Vượt qua dây thép hàng rào
Bộc phá bí mật đặt vào châu mai
Pháo hiệu vụt sáng vệt dài
Pháo kích mỗi loạt 12 quả liền
Bộ binh có cả đại liên
Phối hợp chặt chẽ vượt lên phá rào
Ba mũi xung kích tiến vào
Cổng chính bị phá, ta ào xông lên
Bộc phá, lựu đạn nổ rền
Lô cốt sập, mười hai tên ra hàng
Tử vong mấy chục ngổn ngang
Lửa cháy soi tỏ các làng xung quanh
Lá cờ lửa đỏ, lửa xanh
Sao vàng lấp lánh tung hoành trong đêm.


HỨA THẦM
Hôm nay hoa rơi trước ngõ
Cửa sổ bên anh để ngỏ trông ai
Bên em cũng bận học bài
Sửa soạn sách vở ngày mai đến trường
Nếu anh đồng ý tiện đường
Hai đứa đến lớp, đến trường cho vui
Chúng mình vào học lâu rồi
Cùng trọ một ngõ, chưa ngồi hàn huyên
Học đường mỗi đứa một miền
Nhưng chung mục đích cùng chuyên một ngành
Em thầm, em hứa cùng anh
Thi đua hai đứa học hành thật chăm
Bế mạc, hết khóa năm năm
Cả hai phấn khởi – tấm bằng được trao
Khi đó nhầm ngõ đi vào
Chắc rằng cha mẹ đón chào mừng vui
Ghế kê hai đứa cùng ngồi
Công tư bận rộn suốt đời có nhau.
Tháng 12/2009


KHÓ NGỦ
Đêm nay canh trằn trọc khó ngủ
Chuyện đời có bao nhiêu điều ấp ủ
Anh em tình nghĩa máu mủ
Cha con, chồng vợ, nghĩa cử tình thâm
Việc đời gây giống ủ mầm
Chăm lo tươi tốt tới tầm nụ hoa
Luật đời, phép nước, đạo nhà
Thế mà con tạo bầy ra lắm trò
Làm cho thiên hạ phải lo
Đi tìm đạo lý, giữ cho người đời
Lại tìm hỏi đất hỏi trời
Làm sao giữ được tình người mai sau
Chuyện đời suy nghĩ trước sau
Thấy điều ngang trái mà rầu tâm can.
Tháng 3/2010


CHỜ EM VỀ NGẮM TRĂNG
Tối nay ngồi ngắm trăng vàng
Ngắm đầm sen nở, ngắm hàng liễu tơ
Em đi năm ấy anh chờ
Anh mong, anh đợi bao giờ học xong
Đôi ta mới thỏa tấm lòng
Cùng nhau lao động hiến dâng cho đời
Hiến dâng kiến thức tuyệt vời
Làm ra của cải nuôi người ấm no
Bấy giờ ta mới tha hồ
Yêu đương hạnh phúc để lo cho mình
Hai ta như bóng với hình
Bóng em dưới nước, anh hình dưới trăng
Xa em mới có mấy năm
Biết bao nhiêu tuổi trăng rằm nhớ em
Thời gian cứ thế rồi quen
Đến rằm lại ngắm bóng em dưới đầm
Chờ cho hết khóa năm năm
Em về em ngắm trăng rằm cùng anh.
Tháng 4/2010


HÀ NAM ĐỒNG CHIÊM TRŨNG
Chuyện xưa mẹ kể với con
Quê mình vất vả đời còn khó khăn
Đồng chiêm ruộng trũng quanh năm
Chèo thuyền lội nước dầm mình ủi te
Ruộng sâu ta phải cắm bè
Cầy bừa theo vết vè tre mò đường
Trâu bơi, người lội mà thương
Nhưng rồi đói rét vẫn thường hỏi thăm
Người chết ván ngập xác ngâm
Cuộc đời cực khổ âm thầm kêu ai
Lê thê cuộc sống kéo dài
Đói rét hành hạ bi ai trần đời
Ngày nay cách mạng đổi đời
Đồng sâu nước trắng hết rồi còn đâu
Làm ruộng có máy thay trâu
Đường làng cao ráo có cầu qua sông
Cơm quê trắng dẻo no lòng
Nhà xây mưa bão ta không sợ gì
Hội hè tấp nập người đi
Làng quê thay đổi khác gì phố đông
Hà Nam gạo trắng nước trong
Làng trên xóm dưới ấm nồng tình thương
Tuổi thơ tíu tít tới trường
Người đi lưu bạt bốn phương lại về
Năm 1998


NỖI NHỚ
Bao năm tôi lại qua đây
Ngắm nhìn sông nước ngắm mây trên trời
Nhớ thuyền, nhớ bến, nhớ người
Chèo thuyền cầm lái đội trời qua sông
Nước sông in bóng má hồng
Nụ cười cởi mở tôi lòng xốn xang
Ngày nay cầu bắc sang ngang
Mặt cầu rộng mở hai hàng xe thông
Xuôi ngược đường uốn lượn dòng
Tìm đâu cho thấy má hồng năm xưa
Quên sao cái cảnh trời mưa
Qua đò cô gái vững khua mái chèo
Mặc cho sông nước gieo neo
Mái chèo đưa đẩy vẫn theo tay người
Gió to sóng lớn mặc trời
Vững tin cô lái mỉm cười động viên
Xin mời quý khách ngồi yên
Thuyền em rất chắc, rất bền không sao …
Giờ đây tôi nhớ làm sao
Giận mình qua bến biết bao nhiêu lần
Mà chẳng có dịp làm thân
Chẳng hiểu cô lái có gần đây không
Mà gặp cho thỏa tấm lòng
Cho vơi nỗi nhớ má hồng năm xưa
Tháng 3/2010



LÀNG QUÊ CUỐI CHIỀU
Bóng chiều vừa khuất sau đê
Từng đàn cò trắng kéo về rặng tre
Xóm làng bếp lửa đỏ hoe
Người thì điếu thuốc, ấm chè ngâm nga
Lợn kêu, chó sủa, đàn gà gọi con
Tiếng cười, giọng hát véo von
Đôi nơi quát mắng om sòm trách chê
Đấy là cái cảnh làng quê
Sau này làm việc trở về nghỉ ngơi
Mai ngày chưa mọc mặt trời
Công việc sắp sẵn mọi người tự lo
Tháng 7/2009


TIỄN ĐI
Phố phường sao đông đúc thế
Nhà cao ngất ngưởng nhiều kẻ sang giàu
Của này họ lấy ở đâu
Lao động đang bận tối đầu vẫn khó
Nhiều kẻ nguồn thu không rõ
Xe hơi nhà lầu sẵn có thiếu chi
Cảnh này rồi phải tiễn đi
Thiên đường nơi ấy chắc thì đúng hơn
Hạ giới họ đã chán cơm
Tìm nơi thanh tịnh lại thơm hương trầm
Còn người lao động phải chăm
Làm ra của cải nuôi mầm tương lai
Chọn người có đức, có tài
Hết lòng xây dựng ngày mai cho đời
Để cho xã hội không người
Lao động sợ khó, đã lười lại tham
Muốn ăn nhưng chẳng muốn làm
Trung thực không muốn, quan tham nhận bừa
Chuyện này đúc kết từ xưa
Ngày nay sự thật phải thừa nhận thôi
Tháng 9/2009


CON ĐƯỜNG THÔN TÔI
Đường này đã có từ xưa
Ngày nay kiến thiết lại vừa sửa sang
Ô tô chạy được qua làng
Ven đường cây mọc hai hàng song song
Cầu xây bắc lối qua sông
Tháng ngày vận chuyển nhà nông dễ dàng
Cửa đình Bãi vệ đầu làng
Thực phẩm, bách hóa nhiều hàng bán mua
Đầm sen, giếng nước, ao chùa
Vườn hoa quả khác xưa nhiều rồi
Những đêm trăng sáng đầy trời
Dưới đầm sen nở
Bao người ngắm hoa
Gái trai quần áo lượt là
Dạo chơi hóng mát hái hoa dưới hầm
Chúc nhau sen nở sang năm
Chúng ta lại có nhiều mầm tương lai
Của người có một thành hai
Người người lao động nhân tài gấp đôi
Khoai ngô thóc lúa bời bời
Cả làng, cả xóm mọi người cùng vui.
Tháng 1/2010



NHÀ NÔNG ĐÃ THẮNG
Năm qua mưa nắng thất thường
Nhà nông vất vả ruộng nương khô cằn
Sản xuất mùa vụ khô cằn
Khi khô lúc ngập nước mặn phèn chua
Cấy trồng không nước cày bừa
Đến khi lúa chín nước thừa mênh mông
Bà con vất vả ngoài đồng
Với từng hạt lúa trên bông đem về
Lại còn lo việc giữ đê
Mưa nguồn nước lũ đổ về đầy sông
Phía trong mưa úng đầy đồng
Ngoài sông lũ đổ cuộn dòng nước dâng
Trên trời mây xám tầng tầng
Gió mưa sấm sét ầm ầm khắp nơi
Người dân dâu dễ chịu trời
Mặc cho mưa nắng mọi người xông pha
Hạn đã hết, úng cũng qua
Khoai, ngô, thóc lúa về nhà đầy kho
Lương thực có đủ - người no
Nắng mưa lại thuận, chẳng lo thất thường


GIỮ NGHỀ QUÊ CHA
Bao năm ở chốn quê này
Cha mẹ sinh dưỡng tháng ngày chút chăm
Tuổi thơ chập chững lên năm
Cha đi đánh giặc nhiều năm không về
Mẹ thì sản xuất ở quê
Chăm lo đồng ruộng, thêm nghề thủ công
Gánh vác mọi việc thay chồng
Nuôi con ăn học đều xong lớp mười
Các con khôn lớn nên người
Vào đời mỗi ngả, mỗi người một nơi
Ở quê còn lại một tôi
Trách nhiệm nuôi mẹ, cùng người thở cha
Theo nghề đồng ruộng quê nhà
Cùng làng, cùng xóm tăng gia cấy cày
Chăn nuôi, thả cá, trồng cây
Làm cho quê cũ nơi này giàu hơn
Làm cho cha mẹ tiếng thơm
Để đền để đáp công ơn sinh thành
Để cho các chị các anh
Yên tâm làm việc trong ngành mình theo.
Năm 2000


QUÊ TÔI
Quê tôi có núi có sông
Có đồi cây quả, có đồng lúa xanh
Giếng khơi xếp đá vòng quanh
Ruộng sâu rau muống tốt xanh bốn mùa
Trám trắng vừa chát vừa chua
Luộc rồi ngâm nước muối cua rất bùi
Trám đen đem nhúng nước sôi
Chấm tương béo ngậy mọi người khen ngon
Đường đi đá xếp dốc mòn
Chè tương, sắn luộc, khoai môn chấm vừng
Măng tươi lấy ở trên rừng
Ăn vào ngon ngọt xin đừng quên mai
Quê tôi cả gái, cả trai
Làm ruộng cũng giỏi, lại tài chăn nuôi
Hàng năm quá nửa số người
Lợn gà thịt cá mỗi người trăm cân
Lúa thì ba tạ bình quân
Sắn, khoai, ngô đỗ là phần thu thêm
Mùa vụ vất vả ngày đêm
Cấy cày thu hái bỏ quên ngày giờ.
Năm 2009


KHI ANH VẮNG
Nhớ khi mới đón em về
Đi qua đường lớn lên đê vào làng
Ruộng đồng lúa đã chín vàng
Í ới cả xóm cả làng gọi nhau
Sắp sửa dụng cụ mau mau
Ra đồng cắt lúa thu màu về thôi
Năm ấy cũng thuận tiết trời
Mùa màng thắng lợi mọi người rất vui
Từ già đến trẻ khắp nơi
Sớm chiều gặt hái đập phơi thóc vàng
Em về cùng xóm với làng
Chăm lo lao động họ hàng đều khen
Trải qua năm tháng đã quen
Tình cảm làng xóm lên men đậm đà
Dù nay anh phải đi xa
Yên tâm tin tưởng quê nhà có em
Có làng, có xóm thân quen
Họ hàng trên dưới anh em thân tình,
Tháng 7/2010


MONG ANH
Em mong từng tháng từng ngày
Anh về chung sức chung tay cùng làm
Khó khăn ta gỡ ta bàn
Dù đời vất vả gian nan cũng đành
Đôi ta tuổi trẻ đầu xanh
Tuổi đời đắp lũy xây thành tương lai
Cùng nhau đua sức đua tài
Xây dựng hạnh phúc ngày mai cho đời
Xa anh nhớ lắm anh ơi
Lo công lo việc nhớ  người em yêu
Thương con em nhớ anh nhiều
Nhìn con lại nhớ những điều anh răn
Ở nhà vất vả khó khăn
Thì em phải gắng, hai năm anh về
Hoàn thành nghĩa vụ về quê
Rồi anh cũng học một nghề mai sau
Cho dù đi đền nơi đâu
Vợ chồng ta vẫn cùng nhau xây đời
Nuôi con khôn lớn nên người
Làm cha làm mẹ giữ đời thanhh tao.
Tháng 6/2010


DÙ Ở NƠI ĐÂU
Hôm nay trời nắng nóng ghê
Tôi vội vàng rời phố ra về
Bao giờ ngoài phố như quê
Cây xanh rợp bóng nắng hè vẫn râm
Gió trời thăm hỏi các tầng
Phố phường đỡ bụi, đỡ ầm tiếng xe
Khí trời thoáng mát tràn trề
Ở phố hay là ở quê chẳng cần
Miễn là cuộc sống người dân
Được cả vật chất tinh thần như nhau
Khi đó tôi ở nơi đâu
Cũng lo cũng liệu trước sau cho đời
Làm tròn nghĩa vụ con người
Lao động xây dựng cuộc đời ngày mai.
Tháng 7/2010


SỰ ĐỜI
Leo thang
Một nấc thang, hai bậc thang
Leo mãi chẳng hết nấc thang con người
Bao giờ mới hết thang đời
Đừng tham – thang đổ hết thời leo thang,

Chạy
Chạy, chạy mãi, chạy chạy hoài
Cố chạy đuổi theo đường dài hiển vinh
Khi chạy nên lượng sức mình
Chớ cố lại ngã sự tình ra sao.


Đừng
Chạy hay leo, leo hay chạy
Chui ô, bó gối cũng vậy mà thôi
Cuộc sống nghiêm khắc ở đời
Vinh hoa là bẫy hại người có khi


Tâm và trí
Thắng hay bại, bại hay thắng
Cái tâm, cái đức ngay thẳng sáng trong
Cái chí đã quyết một lòng
Mỗi việc tất sẽ thành công với đời
Tháng 7/2010


ĐỪNG QUÊN
Em như hoa thắm đẹp tươi
Anh như ánh sáng mặt trời ban mai
Gái ngoan lại có trai tài
Cả hai hợp lại liệu ai sánh bằng
Sớm chiều lao động rất hăng
Lúa, ngô, khoai, sắn gia tăng rất nhiều
Lợn gà vịt cá rất nhiều
Vùng quê đã có bao điều đổi thay
Xóm làng cao ngất tường xây
Đường đi rộng rãi lót đầy xi măng
Nhà cao mái ngói mái tầng
Ô tô, xe máy mỗi năm một nhiều
Chuyện đời riêng có môt điều
Tình cảm làng xóm ít nhiều phôi phai
Điều này phải hỏi những ai
Tại sao tình cảm bỏ ngoài tình thương
Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng
Ngày nay phải giữ chớ đừng có quên.
Tháng 8/2010


MỪNG HỘI LÀNG PHỤNG CÔNG
Trời cao chất ngất mây hồng
Nô nức một vùng Phụng Công hội làng
Phụng Công thờ nữ vua Nam
Uy danh truyền thuyết vẻ vang vô cùng
Chiến công lừng  lẫy bà Trưng
Tướng tài anh hùng tả xung “Lữ Đường”
Xông pha dùng kiếm dùng gươm
Chém đầu tướng giặc, đuổi phường xâm lăng
Cưỡi làn sóng bạc Bạch Đằng
Đuổi theo  quân giặc chặt băm chiến thuyền
Giữ cho cuộc sống bình yên
Bảo vệ độc lập chủ quyền nước Nam
Ghi công thưởng lộc vua ban
“Lữ Đường” là tướng thành hoàng tứ thôn
Hai bà liệt nữ danh thơm
Anh hùng vua Việt, đền ơn dân thờ
Di tích đình Đầu, đền Ngò
Là nơi lịch sử, là pho tượng vàng
Phụng Công nay mở hội làng
Lịch sử mở tiếp sang trang anh hùng
Nhân dân phấn khởi vui mừng
Đón nhận danh hiệu anh hùng được phong.
14/5/2010


CẬY VÀ KHOE
Cậy mình duyên thắm má hồng
Cậy mình đã có ông chồng chức to
Có nhà lầu, có ô tô
Cậy mình có bố tai to mặt dài
Khoe mình khéo nịnh, khéo bò
Cho nên bề thế giàu to nhất vùng
Cậy khoe đủ thứ lung tung
Nhưng còn một thứ vô cùng quý hơn
Đó là nhà đá bóng trơn
Thế mà quên mất chẳng còn nhớ ra
Năm 2000


LÀNG CHÀI
Bình minh rực sáng chân trời
Biển xanh mặt nước khắp nơi tàu thuyền
Gió im biển lặng bình yên
Cá tôm bắt được tàu thuyền đầy khoang
Niềm vui tràn ngập xóm làng
Tàu thuyền cập bến từng hàng thong dong
Làng chài gạo nước chợ sông
Cái nghề cưỡi sóng bập bồng ngoài khơi
Đói no trông cậy biển trời
Sự sống, cái chết cuộc đời rủi ro
Đâu riêng số phận trời cho
Cái chính phải liệu phải lo cho mình
Nhìn trời xét đoán thật tinh
Giúp mình nắm được tình hình bão dông
Nếu trời sóng động, nước dâng
Thì ta kịp tránh khỏi vòng hiểm nguy
Bình yên ta lại ra đi
Tàu thuyền lướt sóng rồi phi xa bờ
Vợ con hi vọng đợi chờ
Chuyến đi thắng lợi kéo cờ hồi hương
Cha mẹ hết nhớ lại thương
Đó là nghề nghiệp con đường làm ăn.
Tháng 7/2010