Thứ Ba, 20 tháng 9, 2016

Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2016

TẬP THƠ: NIỀM TIN TÁC GIẢ NGUYỄN NGỌC XUYÊN


NIỀM TIN
Gió thổi phất phới cờ bay
                          Cuộc sống sôi động đêm ngày khắp nơi                  
Ầm ầm máy nổ vang trời
Quê hương đất nước không ngơi chuyển mình
Làm ăn tự lực cánh sinh
Liên minh liên kết vươn mình tiến lên
Giữ vững độc lập chủ quyền
Bảo vệ tổ quốc thiêng liêng đời đời
Việt Nam danh tiếng sáng ngời
Anh hùng chí khí giống nòi rồng tiên
Ngàn năm đất nước vẹn nguyên
Tấm lòng chính nghĩa lưu truyền thế gian
Năm châu ngưỡng mộ Việt Nam
Anh hùng hòa khí ngập tràn niềm tin.
2016

GẮN BÓ
Bình minh rực sáng mây hồng
Nhớ anh em đợi mong anh về
Hai năm nghĩa vụ xa quê
Cả nhà chờ đợi anh về cùng nhau
Trồng hoa cây lúa trồng mầu
Cho quê thêm đẹp thêm giàu ấm no
Đường làng xe máy ô tô
Giao lưu buôn bán tha hồ thông thương
Trẻ vui tíu tít tới trường
Bà con làng xóm đậm thương nghĩa tình
Vùng quê tiến bộ văn minh
Càng thêm gắn bó mối tình quê hương.
2016

REO MẦM
Em ơi em hãy về đây
Cùng anh lao động dựng xây cuộc đời
Tăng gia sản xuất cùng người
Làm ra của cải để đời ấm no
Mọi người bình đẳng tự do
Siêng năng chịu khó chẳng lo đói nghèo
Chuyện đời tốt đẹp làm theo
Tu tâm, tích đức để reo mầm đời
Mai ngày con cháu nên người
Tương lai hạnh phúc muôn đời sướng vui.
2016

NHỚ LẮM ANH ƠI
Vắng anh nhớ lắm anh ơi
Anh đi làm việc khắp nơi tung hoành
Sông dài biển rộng rừng xanh
Nơi nào cần đến là anh xông vào
Khó khăn vất vả tự hào
Con người dũng cảm nêu cao tinh thần
Cho dù nguy hiểm gian truân
Thì anh vẫn quyết chẳng cần nghĩ suy

Quê nhà từ lúc anh đi
Công việc vẫn thế chẳng gì đổi thay
Ruộng đồng vẫn cuốc vẫn cày
Tăng gia sản xuất tháng ngày bón chăm
Cho dù hạn úng khó khăn
Bà con cố gắng siêng năng ruộng đồng
Già trẻ cũng chẳng ngồi không
Tối sớm có mặt ngoài đồng rất vui
Ruộng trên đồng dưới bao người
Nào ca, nào hát, tiếng cười giòn tan.
2016

QUYẾT ĐỊNH
Sớm dậy em đi đâu đó
Đà Lạt thành phố hoa rực đỏ màu
Tình yêu thung lũng nơi đâu
Để anh đến đó bắt đầu làm quen
Xuân đời cũng lắm tơ duyên
Gia nhân tài tử được quyền sánh đôi
Em thì kiểu mốt tân thời
Môi son má phấn nụ cười xinh xinh
Nhưng còn cái nết của mình
Siêng năng chăm chỉ nghĩa tình ra sao
Để đời đánh giá thấp cao
Để anh quyết định tặng trao duyên tình.
2016

HÃY VỀ SỐNG YÊN
Trời xanh nước biếc mênh mông
Gió thổi sóng dậy phập phồng biển khơi
Đảo xa cờ đỏ rợp trời
Tuần tra tàu biển khắp nơi sẵn sàng
Cho dù nguy hiểm gian nan
Thì ta quyết giữ Việt Nam chủ quyền
Kẻ nào mất chí cuồng điên
Âm mưu xâm chiếm chủ quyền Việt Nam
Xin rằng hãy bỏ lòng tham
Kẻo rồi lại tới để mang xác về
Bạch Đằng cái giá đắt ghê
Máu tham chẳng được, hãy về sống yên.
2016

GỬI ÁO CHO EM
Ai đi đâu đấy hỡi ai
Cho ta qua gửi áo dài … cho em
Áo này nhờ gửi người quen
Nếu mà chưa gặp thì em cứ dùng
Áo này là vật thủy chung
Em dùng cũng được xin đừng có chê
Áo này hứa hẹn, ước thề
Thương nhau mặc áo rồi về với nhau
Ai kia dù ở nơi đâu
Chấp nhận mặc áo cùng nhau thành người
Thành người tri kỷ trên đời
Thành người hạnh phúc suốt đời bên nhau
Thành người ý hợp tâm đầu
Thành người tâm đức bắc cầu tương lai.
8/2016

MÙA XUÂN TỚI
Đông vừa qua xuân đã tới
Mênh mông đồng ruộng cây cối xanh tươi
Hoa khoe hương sắc đầy trời
Hội hè tết lễ khắp nơi tưng bừng
Cờ hoa, loa gọi trống rung
Văn minh tiến bột heo cùng tâm linh
Gái quê duyên dáng đẹp xinh
Vui chơi ngày hội, hết mình làm ăn
Cho dù vất vả quanh năm
Xuân về hội mở vẫn thăm đền chùa
Tôn thờ tâm nguyện như xưa
Trai làng cũng gắng thi đua tháng ngày
Lao động sản xuất hăng say
Làm ra của cải đủ đầy ấm no
Hội xuân ngày một mở to
Tâm linh trong sáng làm cho chí cường.
8/2016

TU ĐÂU CHẲNG THÀNH
Tuổi đời biết đâu mà tính
 Mệnh trời đã định tử sinh lẽ thường
Tình người quý trọng yêu thương
Lẽ sống phải biết nhịn nhường lẫn nhau
Là người không kẻ nghèo giàu
Có tài, có đức tu đâu chẳng thành
Thành người tức thế thành danh
Xã hội là thế em anh thế nào
Em anh tình nghĩa càng cao
Mong đời đối sử làm sao vẹn tròn
Vợ chồng chung thủy sắt son
Cha mẹ nghĩa vụ người con phải làm
Chữ chung, chữ hiếu phải mang
 Đừng có lớt phớt tràng màng vô tâm
Vô tâm là tội bất nhân
Công cha nghĩa mẹ ngàn lần núi cao
Là con phải tính làm sao
Cho tròn chữ hiếu nêu cao nghĩa tình.

KHÔNG THỪA
Yêu nhau nhổ tóc, nhổ râu
Bàn mưu tính kế làm giàu nuôi con
Cho dù vất vả sớm hôm
Quyết tâm, quyết trí nuôi con nên người
Để cho thiên hạ khỏi cười
Cho con, cho cháu bằng người hơn ta
Đó là hạnh phúc cả nhà
Đấy là trách nhiệm mẹ cha sinh thành
Nuôi con khôn lớn trưởng thành
Có tài có đức học hành đến nơi
Điều nay mong ước muôn đời
Có con có cháu từ thời ngày xưa
Ngày nay có cố không thừa
Cố sao cho tốt hơn xưa là mừng.
2016

BÀI HỌC
Trập trùng núi đá cõng mây
Ào ào gió thổi rung cây trong rừng
Trời cao nắng đỏ tưng bừng
Ríu ra, ríu rít vang lừng tiếng chim
Sông dài biển rộng bình yên
Cờ sao rực rỡ ba miền nước non
Việt Nam đất nước vàng son
Độc lập, thống nhất giang sơn yên bình
Kẻ nào cố ý cố tình
Chẳng cần nghĩ tới nghĩa tình ra sao
Liều lĩnh mà cố đâm vào
Hậu quả rồi biết làm sao bây giờ
Chuyện đó thì chẳng phải chờ
Bài học đắt giá chưa mờ chưa phai.
2016

MẢNH VƯỜN CHUNG
Vườn này có hoa đẹp lắm
Đến đây thoải mái vừa ngắm vừa xem
Ngắm hoa rồi ngắm cả em
Chuyện đời trước lạ sau quen ngại gì
Không hoa thì đã mấy khi
Tự dưng kéo đến làm gì hở em
Thôi thì trước lạ sau quen
Để anh có dịp cùng em chăm vườn
Vừa chăm vừa bón vừa ươm
Rồi ta cũng có mảnh vườn chung nhau.
2016

AI KIA
Hoa vườn tươi thắm đọng sương
Ai kia thấp thoáng trong vườn làm chi
Dáng người thong thả bước đi
Áo hoa quần lụa chân thì dép lê
Gái này chẳng phải nhà quê
Không trường thì phố mới về đây thôi
Đứng nhìn đoàn mãi một hồi
Trông xa chẳng rõ tới nơi xem nào
Thấy tôi ngả nón em chào
Thì ra cô gái năm nào học chung
Học chung nhưng chẳng đi cùng
Ra đi mỗi đứa một vùng khác nhau
Xa nhau cũng khá lâu lâu
Hôm nay hai đứa gặp nhau trong vườn
Hoa vườn tươi thắm ướt sương
Nắng vàng rực rỡ soi gương bóng người
Môi em tươi thắm nụ cười
Bao năm xa cách con người vẫn duyên
Khi cười má núm đồng tiền
Đôi mắt trong sáng trao duyên cho đời
Biết em tốt nết đẹp người
Tôi đây mong ước cuộc đời có em.
2016

MỞ ĐƯỜNG
Trăng treo đỉnh núi cao xa
Người muốn tới đích phải qua suối đèo
Vượt sông qua dốc trèo leo
Gian nan vất vả đi theo coi thường
Ngăn sông, xẻ núi làm đường
Kiến thiết đất nước mở đường liên minh
Cùng nhau chung sống hòa bình
Để cho thế giới hiểu mình rõ hơn.

CÔ BÉ NHÀ QUÊ
Gặp ông cháu kính, cháu chào
Thấy người khuyết tật cháu nào dám chê
Cháu là cô bé nhà quê
Lao động học tập theo nghề mẹ cha
Chăm nom giúp đỡ ông bà
Sâu kim, đun nước, tưới hoa ngoài vườn
Ông bà vừa quý vừa thương
Cha mẹ khích lệ biểu dương kịp thời.

SỨC NGƯỜI
Đê xưa đất cỏ xanh rì
Ngày nay đê đổ tức thì bê tông
Chống úng, chống lụt ruộng đồng
Để người sản xuất trong làng được yên
Mặc cho mưa lũ nước lên
Có đê vững chắc vững bền lo chi

Nhưng rồi bất trắc có khi
Ta nên phòng trước tất thì vẫn hay
Đất, đá, cọc dọ đủ đầy
Khi cần lập tức có ngày hiện trường
Tất cả đều phải khẩn trương
Hiện trường cũng như chiến trường năm xưa
Giặc mạnh ta chẳng chịu thua
Ngày nay lũ lụt phải thua sức người.

CHUYỆN NÀY  THÀNH NẾP
Chợ chiều mua bán lưa thưa
Củ quả tôm cá rau dưa nháo nhào
Người bán vui vẻ mời chào
 Người mau vội vã nhặt vào bỏ ra
Mong sao chong chóng về nhà
Bữa cơm chiều tối cả nhà đang mong
Bữa cơm xum họp đủ đông
Một ngày vất vả lao công cả nhà
Con trẻ cho đến người già
Người nào việc ấy tỏ ra nhiệt tình
Ông bà đủ việc linh tinh
Lũ trẻ mọi việc tự mình tham gia
Cơm xong buổi tối đã qua
Ti vi bật mở cả nhà cùng xem
Trẻ thì cũng có thói quen
Ăn rồi dọn dẹp không xem, học bài
Chuyện này thành nếp không sai
Nhà nhà đều thế chẳng ai khác gì.

THẤT NGÔN ĐƯỜNG LUẬT
Thất ngôn đường luật rất hay
Thể thơ tuyệt tác xưa nay trường tồn
Ngàn năm chưa thể nào hơn
Hai vế đối đáp chu chơn vẹn toàn
Từng ý từng tứ rõ ràng
Nhưng mà thâm thúy dân gian khó lường
Chuyện đời ghét ghét thương thương
Câu thơ tinh túy chỉ đường dưỡng tu
Thơ đường cũng lắm ngôn từ
Giúp người có trí đắc tu sáng lòng

Thơ đường ẩn dụ tinh thông
Ai mà ít ngẫm khó thông khó tường
Tôi nay kém cỏi xin nhường
Những người hiểu biết chỉ đường giúp tôi
Cùng nhau chung hưởng luật chơi
Cùng nhau hiểu biết chuyện đời dở hay.
2016

NỔI DANH VANG TIẾNG
Sông dài biển rộng núi cao
Rừng xanh đồng ruộng biết bao nhiêu tình
Rồng tiên con cháu đẹp xinh
Anh hùng chí khí chung tình nước non
Giữ gìn tổ quốc vàng son
Đuổi giặc xâm chiếm không còn một tên
Độc lập thống nhất chủ quyền
Xây đài hạnh phúc vững bền mai sau
Nổi danh vang tiếng toàn cầu
Việt Nam anh dũng đi đầu đấu tranh
Đánh giặc kiến thiết hoàn thành
Ước nguyện muôn đời dân lành ấm no.
2016

KHÔNG NGỜ
Đợi mãi mà chẳng thấy em
Một mình đi dạo để xem phố phường
Ngắm cây bóng mát bên đường
Thăm nơi đã có ngôi trường mầm non
Để nghe giọng hát véo von
Như chim kêu hót sớm hôm hàng ngày
Thế mà cũng thật là mau
Tôi đến em đã tới đây trước rồi
Quanh em lũ trẻ đang chơi
Chúng ca, chúng hát, chúng cười bên em
Không ngờ cô gái tôi quen
Lại là cô giáo các em trường này.
2016

NGƯỠNG MỘ CÁI ĐẸP
Hoa đẹp được chuộng được yêu
Cảnh đẹp cũng được sớm chiều ngắm thăm
Đẹp người đẹp nết siêng năng
Thiên hạ ngưỡng mộ viếng thăm chào mừng
Hoa khôi tuyệt tác nhất vùng
Được người mất nết chẳng dùng làm chi
Của đời rác rưởi bỏ đi
Cái gì tốt đẹp ắt thì nên ngôi
Tôi nay ưa đẹp người ơi
Đẹp người đẹp nết khắp nơi tôn sùng
Được thăm được hỏi chào mừng
Người mà lười biếng xin đừng làm quen
Người đẹp có nết đáng khen
Trên đời cái đẹp được đem trưng bày
Tôi người ưa đẹp xưa nay
Đẹp người đẹp nết chẳng hay riêng người.
2016

MÙA XUÂN PHONG CẢNH HỮU TÌNH
Xuân về hoa nở rực trời
Dập rờn đàn bướm dạo chơi khắp vườn
Hồng nhung, cúc, dược đọng sương
Long lanh tàu lá ánh vương nhị vàng
Muôn hoa sắc thắm huy hoàng
Mênh mông cảnh vật nắng vàng lung linh
Thiên nhiên phong cảnh hữu tình
Có nàng thôn nữ đắm mình trong hoa
Dung nhan cốt cách tài ba
Đầm sâu cá nhảy, chim sa trên trời
Mỹ nhân nổi sắc tuyệt vời
Thiên hạ tài tử bao người tới đây
Ngắm hoa lòng lại ngất ngây
Bởi nàng thôn nữ ngày ngày chăm hoa.

XÃ HỘI SẠCH SÂU
Trên trời không nắng thì mưa
Ở đời không thắng thì thua mọi người
Không thắng chắc hẳn là lười
Không tốt là bưởi ăn chơi dông dài
Thiếu tâm, thiếu đức bất tài
Thấy việc là chốn chẳng lai vãng vào
Mặc đời hèn kém ra sao
Mặc ai khinh bỉ thế nào cứ khinh
Chỉ cần sung sướng riêng mình
Ngoài ra chẳng biết sự tình chê bai
Chẳng lo chẳng nghĩ tương lai
Cố tình bỏ phí bỏ hoài bản thân
Loại này xã hội chẳng cần
Họ là sâu mọt chẳng cần làm chi
Thà rằng bỏ quách ngay đi
Để cho xã hội ắt thì sạch sâu.

NGƯỜI GIÀ
Gỗ già quý giá bao nhiêu
Tre già độ cứng càng cao hơn nhiều
Người già tâm trí cao siêu
Kinh nghiệm cuộc sống rất nhiều điều hay
Dân dã thường nói xưa nay
Tre già gỗ già người hay ưa dùng
Người già khó tính vô cùng
Lại hay ốm yếu liệu dùng được chi
Nói vậy cũng thật thị phi
Người già mưu kế ắt thì cao siêu
Dậy con dậy cháu sớm chiều
Tâm đức, đạo lý bao điều vị tha
Giúp ích cho nước cho nhà
Dựng xây hạnh phúc tạo đà tiến lên
Người già mẫu mực chí bền
Xây bao kỳ tích trở lên huy hoàng
Rạng danh đất nước Việt Nam
Bao dung đại nghĩa, vẻ vang anh hùng.

TIẾN TỚI THƯƠNG LAI
Sen - Súng - Lan – Huệ - Đào – Mai
Hồng nhung đỏ thắm hoa nhài trắng tinh
Cúc dược sương đọng lung linh
Rơn trắng, rơn đỏ rung rinh trên cành
Hoa ban trắng toát rừng xanh
Muôn hoa đua sắc đỏ xanh tím vàng
Xuân này anh hởi cô nàng
Cô bao nhiêu tuổi xếp hàng vào đây
Đi theo hàng ngũ đợt này
                               Cùng nhau xuất phát đi xây công trình
Em đi chẳng sợ một mình
Có anh có bạn chung tình giúp nhau
Cùng nhau lao động làm giàu
Cùng nhau xây dựng bắc cầu uyên ương
Để đời trăm nhớ ngàn thương
Để đời tiến tới con đường tương lai.

CHUYỆN ĐỜI
Tôi nay kể chuyện dở hay
Ngọt bùi cũng lắm, đắng cay cũng nhiều
Ở đời cũng lắm thương yêu
Cha mẹ vất vả rất nhiều nuôi con
Chờ ngày con lớn con khôn
Xây đời tốt đẹp còn hơn bây giờ
Dậy con phải biết ước mơ
Có tâm có trí đừng mơ hão huyền
Tự mình lao động làm nên
Tự mình quết định, xét thêm ý ngoài
Những người có đức đủ tài
Là do kiên nhẫn miệt mài ngày đêm
Người nào tâm trí không bền
Thường là thất bài chẳng nên việc gì
Tính sai đoán lệch bước đi
Bởi lòng đố kỵ so bì nhỏ nhen
Trên đời nhiều chuyện đáng khen
Cũng có chuyện dở thấp hèn đáng chê.

CỐ GẮNG
Anh đi lên ngược về xuôi
Giao lưu buôn bán cùng người làm ăn
Cuộc đời vất vả quanh năm
Thuận lợi cũng có, khó khăn cũng nhiều
Tìm mưu tính kế cao siêu
Sao cho công việc được nhiều lợi hơn
Ở nhà em cũng sớm hôm
Cày cuốc, trồng cấy cháo cơm cả nhà
Nuôi con, chăm sóc ông bà
Công tư mọi việc thực ra cũng nhiều
Thời gian chẳng kể sớm chiều
Gian nan vất vả quá nhiều anh ơi
Đó là lẽ sống trên đời
Vợ chồng cố gắng rồi làm ăn.

CHÔNG GAI
Bùn dơ chẳng lấm hoa sen
Công việc khó nhọc thì em chí bền
Cho dù vất vả ngày đêm
Quyết tâm, quyết chí làm nên nghiệp đời
Chông gai chẳng cản được người
Tương lai phái trước em thời tiến lên
Tâm đã quyết, trí đã bền
Ắt thì công việc trở lên dễ dàng.

LÀM GIÀU
Giai nhân tài tử cũng thế
Làm ăn sinh sống kể chi đâu
 Muốn có cơ hội làm giàu
Cái gan phải lớn, cái đầu thông minh
Kế hoạch phải tính lộ trình
Cái tâm, cái trí tự mình nghĩ suy
Công việc từng bước vững đi
Cùng nhau bàn bạc sợ chi không thành.

ĐỢI ANH
Quê mình gạo trắng nước trong
Có bao cô gái má hồng xinh xinh
Làm ăn hăng hái nhiệt tình
Thi đua xây dựng quê mình khác xưa
Ngô khoai thóc lúa dư thừa
Trâu bò gà lợn sớm trưa đầy chuồng
Cây xanh bóng mát dọc đường
Nhà cao thoáng mát bức tường gạch hoa
Vườn thì đủ thứ quả hoa
Đầu làng tán mát cây đa bóng xòe
Gặp anh em chẳng kịp khoe
Anh thì vội vã lên xe đi rồi
Đợi anh công việc xong rồi
Khi về em kể cái thời anh xa.

THEO MẸ TRỒNG CÂY
Em đi theo mẹ trồng cây
Trồng nhiều cây tốt cho đầy rừng xanh
Vùng quê cây quả trĩu cành
Đường đi làng xóm cây xanh rợp trời
ấm no mát mẻ suốt đời
học hành em cũng điểm mười đỏ tươi.


THÀNH VINH
Sông sâu có thể lặn mò
Lòng người gang tấc chẳng mò được ra
Cây quý ngon ngọt quả hoa
Con người trung thực tỏ ra đức hiền
Quan tham cậy chức cậy quyền
Mưu đồ cướp của cắp tiền của dân
Tâm đức cũng chẳng có cần
Mong sao cướp được gói phần thật to
Chuyện đời có lúc rủi ro
Quan tham bụng phệ mặt to vào tù
Thông minh sảo quyệt hóa ngu
Những người tâm đức nhân từ thành vinh.

THƯƠNG
Thương cha cầy cuốc ruộng đồng
Thương mẹ vất vả vun trồng lúa ngô
Mai ngày thắng lợi được mùa
Lúa ngô khoai sắn dư thừa để ăn
Cuộc đời no đủ quanh năm
Em thì cố gắng siêng năng học hành.

EM CHỜ GIÓ MÁT
Trên đời hoa nở hương thơm
Gió bay lất phất rập rờn cánh hoa
Đón gió em nở ngực ra
Hồng hồng trắng trắng nước da mịn màng
Sau đồi ai đó ngó sang
Làm em bối rối ngỡ ngàng thẹn e
Vội vàng nón trắng em che
Tưởng chờ gió mát đâu khoe ngọc ngà
Nghĩ rồi rảo bước tránh xa
Cho khỏi mắc cỡ lại sa ngượng ngùng.

GÁI QUÊ
Nụ đào xòe nở ra hoa
Trong vườn cô gái thướt tha áo hồng
Gió bay mái tóc bồng bềnh
Nón trắng che kín má hồng môi son
Tiếng cười giọng hát véo von
Con người chăm chỉ sớm hôm ruộng vườn
Gái quê duyên dáng dễ thương
Trai làng muốn giữ chẳng nhường cho ai
Bởi em có đức có tài
Lại thêm nhan sắc có ai sánh bì
Nhưng rồi thực tế thiếu chi
Gái quê tài đức ắt thì rất đông
Có cô hứa hẹn với chồng
Thi đua lao động quyết không kém người
Có cô khiêm tốn nhận lời
Làm ăn chăm chỉ để đời ấm no
Cùng nhau đoàn kết chăm lo
Việc nhà việc nước nhỏ to hoàn thành.

CHUYỆN NHÀ
Nghĩ lại cái chuyện ngày xưa
Nhà nghèo cơm độn rau dưa tháng ngày
Mẹ đi cấy, cha đi cầy
Đồng khô ruộng trũng tháng ngày gian nan
Mồ hôi nước mắt rụa ràn
Việc nhà tôi cố tôi làm tôi lo
Con gà con lợn trâu bò
Cơm canh bèo cám phải cho đủ đầy
Mẹ cha vất vả bao ngày
Nuôi tôi khôn lớn đến nay đã già
Tôi nay thay mẹ thay cha
Lao động sản xuất nuôi nhà, nuôi thân
Cùng làng cùng xóm xa gần
Quyết tâm quyết trí góp phần thi đua.

SÁCH HIỀN
Sách hiền dậy đời sống thiện
Đắc tu tâm, đức thiện nguyện vinh hoa
Tâm sáng trí bền giúp ta
Giữ gìn đạo lý ông cha muôn đời
Thiệt hơn không kể giúp người
Hôm nay kẻ khó là người … mai ta
Trên đời chuyện đó diễn ra
Là luật tạo hóa ai mà không hay
Những người gặp khó hôm nay
Phải nhờ trợ giúp từ tay người hiền
Mai ngày đợi người có duyên
Tạo hóa kết nối người hiền gặp nhau
Người khó trước… ta khó sau
Thế là tâm đức từ lâu nguyện cầu
Sống đời ngắm trước nghĩ sau
Đắc tu tâm đức đời giàu hiển vinh.

VIỆT NAM CON NGƯỜI
Mây hồng dáng đỏ rực trời
Cờ hoa rực rỡ khắp nơi huy hoàng
Cố đô thành cổ hiên ngang
Núi sông kỳ thú dọc ngang hứa tình
Thiên nhiên tạo hóa nguyên sinh
Hạ Long – Trường An … nguyên hình cổ xưa
Hoàng thành thành cổ đình chùa
Nhân sinh kiến trúc cũng xưa lắm rồi
Sơn Đòong – Hang động lâu đời
Kỳ quan vô giá tuyệt vời giúp ta
Giới thiệu quảng bá gần xa
Việt Nam đất nước cuả ta rất giàu
Tài nguyên khoảng sản nằm sâu
Phong cảnh biển đảo muôn màu đẹp tươi
Việt Nam đất nước tuyệt vời
Anh hùng đại nghĩa con người rất nghiêm
Giữ gìn chí khí rồng tiên
Đánh giặc giữ lấy chủ quyền Việt Nam
Kẻ nào mưu kế dã man
Dân ta quyết đánh nát tan mưu đồ
Hoa Lư thành cổ cố đô
Thăng Long Hà Nội thủ đô bây giờ
Vương đế rồi đến Bác Hồ
Anh hùng quyết giữ cố đô giang san
Xây dựng đất nước Việt Nam
Văn minh tiến bộ ngang hàng năm châu
Dân no dân ấm mạnh giàu
Độc lập thống nhất trước sau vững bền.

TRỐNG TIM RUNG ĐỘNG
Áo hồng phất phới trời xanh
Hoa xòe sương đọng long lanh nhị vàng
Khăn thêu che tóc cô nàng
Má đào môi thắm dịu dàng bước đi
Dung nhan cô gái dậy thì
Thắm hoa ngắm cảnh đang đi trong vườn

Thấy am phong thái dễ thương
Tôi cố tìm kế, tìm đường gặp em
Gặp rồi mà chẳng thấy quen
Nhìn tôi ngơ ngác làm em bật cười
Thế là duyên có có rồi
Ngượng nghịu tôi hỏi «  em người đâu ta 
Hoa này có phải vườn nhà
Kinh doanh buôn bán hay là cảnh chơi »

Lỡm lờ cô gái lại cười
« Hoa này để tặng cho người em yêu »
Anh sao mà quá hỏi nhiều
Muốn biết anh phải sớm chiều cùng em
Trồng hoa ngắm cảnh cho quen
Yêu hoa như thể người quen trên đời
Nói rồi em lại mỉm cười
Vườn này em tặng cho người em quen
Vừa nói em lại vừa khen
Bông hồng đẹp lắm, cầm xem anh này
Bất ngờ tay lại cầm tay
Hoa hồng thắm đỏ phấn bay lòng vòng
Trống tim rung động trong lòng
Má đào rồi cả vườn hồng lắc tay … quay tròn.
20/6/2016

NGƯỜI QUÊ TA
Trời xanh mây trắng bồng bềnh
Phất phơ tà áo màu hồng ai bay
Bài thơ chiếc nón cầm tay
Má đào môi thắm đang say nụ cười
Nhìn xa chưa rõ mặt người
Đến gần mới biết là người quê ta.

TÊN ANH
Anh về em chịu nổi không
Dù yêu, dù quý, cố mời cũng không
Bởi anh sắp việc đã xong
Giờ nào việc nấy chứ không sai hoài
Việc nay không để ngày mai
Anh người mẫu mực đức tài siêng năng
Thi đua khen thưởng hàng năm
Tên anh đã nổi tiếng tăm lẫy lừng.

NGƯỜI BẮT CUA
Trưa hè trời nắng trang trang
Em sao vẫn cứ lang thang giữa đồng
Làm anh nuối tiếc trong lòng
Một thời nắng nóng ngoài đồng lắm cua
Mọi người già trẻ say sưa
Nào xô, nào giỏ vồ cua mang về
Canh cua cơm trắng nhà quê
Ăn no mát ruột hả hê lòng người
Hôm nay nắng nóng giữa trời
Nhấp nhô một bóng em người bắt cua
Thời này đã khác ngày xưa
Lúa đồng xanh tốt nhưng cua ít rồi
Ít cua thì vắng bóng người
Trưa nay cũng chỉ một người mà thôi
Là em đội nắng giữa trời
Bên hông đeo giỏ tay thời vồ cua.

ANH ĐI
Anh đi em cũng theo cùng
Cho dù lội suối lên rừng trèo non
Cho dù vất vả sớm hôm
Cho dù sắn củ thay cơm xá gì
Đã đi khó mấy cũng đi
Gian nan khổ cực sợ gì nữa đâu
Ta đi quyết chí làm giàu
Để cho con cháu mai sau lên người
Để cho cuộc sống ở đời
Ấm no hạnh phúc gấp mười ngày nay.


CHỜ XEM ĐÁP ÁN
Trời thu trong sáng tuyệt vời
Lá vàng gió thổi tung rơi đầy đường
Trống giục, trống gọi tựu trường
Tíu ta tíu tít sân trường đông vui
Giọng ca tiếng hát vang trời
Cờ hoa rực rỡ khắp nơi tưng bừng
Giáo dục đã có tin mừng
Cải cách sâu rộng tới từng bộ môn
Sự đời chưa biết thiệt hơn
Nhưng nay đã rõ nguồn cơn khác rồi
Khác là thay đổi kịp thời
Còn như đáp án để rồi chờ xem.

TÔI GẶP EM
Hôm nay tới gặp em đây
Để mà tâm sự những ngày xa nhau
Em đi em ở nơi đâu
Sửa máy hay là bắc cầu qua sông
Em đi có nhớ anh không
Vắng em anh nhớ má hồng của em
Nhớ cả giọng hát thân quen
Điệu cười duyên dáng lên men cuộc đời
Nhớ cái nết nhớ con người
Cái nết thì tốt, con người thì xinh
Đôi mắt lanh lợi thông minh
Khuôn mặt trắng trẻo, thân hình đoan trang
Em là cô gái của làng
Nết na vui vẻ dịu dàng dễ thương
Biết đời trên kính dưới nhường
Bẹn bè tình nghĩa vẫn thường giúp nhau
Bởi vậy xa cách bao lâu
Anh mong, anh đợi trước sau vẫn chờ.

ĐỜI HOÀI
 Cô kia áo đỏ áo xanh
Nói năng cư sử lợm tanh cá mè
Ao thì phơi ngực để khoe
Dừa non vỏ cứng như lò rào
Người thì thấp, guốc thì cao
Gặp người mắt chẫu chẳng chào hỏi ai
Lố lăng cậy cửa khoe tài
Thấy trai hớn hở đuổi dài bám theo
Khác chi thị nở chí phèo
Thị nở chí phèo quá nghèo mà thôi
Còn cô khá giả hơn người
Ăn ngon, mặc đẹp biếng lười dong chơi
Nghĩ mình cốt cách hơn người
Tưởng mình như thế là đời thượng lưu
Nhưng rồi cũng thật hẩm hiu
Cuộc đời tàn lại bạt siêu mất rồi
Những kẻ lười biếng dong chơi
Cũng hết cả chốn cả nơi dông dài
Hết tiền hết của bất tài
Không mau tu tỉnh đời hoài bỏ đi.


NGƯỠNG MỘ
Phong Nha thác đỏ ào ào
Kẻ Bàng suối chảy, chảy vào hang sâu
Trong hang nhũ đá đủ màu
Trầm tiên bao lớp từ lâu kết thành
Nguyên sinh rừng rậm cây xanh
Đá vôi trắng toát xếp thành núi cao
Hoang sơ nguyên thủy xiết bao
Nguyên sinh cổ đại từ bao nhiêu thời
  Thú hoang quý hiếm tuyệt vời
Thiên nhiên ban tặng chẳng nơi nào bằng
Khoa học tìm kiếm bao năm
Cùng nhau kết hợp để thăm nơi này
Những điều phát hiện nơi đây
Thật là kỳ thú nơi này khó tin
Nhưng nhờ cộng tác kiếm tìm
Phong Nha – Kẻ Bàng bao nghìn năm xưa
Việt Nam hiện tại có thừa
Những điều kỳ diệu từ xưa không ngờ
Phong Nha – Kẻ Bàng bây giờ
Hàng trăm hang động bất ngờ tìm ra
Đó là thiện tạo xưa xa
Năm châu ngưỡng mộ thật là xứng danh.

VỀ RỒI VẪN NHỚ
Về rồi vẫn nhớ em ơi
Chị ca trong trẻo những lời hát hay
Tư thân tà áo tung bay
Chiếc khăn mỏ quạ, trên tay miếng trầu
Anh thì khăn xếp đội đầu
Ô đen áo gấm, chúc bâu quần dài
Hai bên trai gái so tài
Đàn anh, đàn chị hát bài đố nhau
Chị nội duệ, anh xuân cầu
Giao duyên quan họ mở đầu hội Lim
Miếng trầu câu hát làm tin
Quai thao nón thúng ngồi trên con thuyền
Cặp nào cũng tựa uyên ương
Thực ra đó chỉ là phường hội Lim
Nhưng về vẫn nhớ như in
Những câu quan họ, cái nhìn giao duyên.

LÀNG TÔI
Làng tôi nằm giáp sông Hồng
Hoàng hôn đổ xuống mênh mông nắng vàng
Mùi rơm bếp lửa khắp làng
Đìu hiu gió thổi mơn man trời chiều
Lắc lư tiếng sáo cánh diều
Lững lờ mây trắng sớm chiều ngất ngây
Làng quê cảnh vật tháng ngày
Luân hồi mơ mộng quẩn quay trên trời
Xa quê tôi cứ bồi hồi
Nhớ em nhớ cả khoảng trời quê em
Đường mòn, tre lũy đầm sen
Bếp rơm khói lửa bay lên trời chiều
Nay thì thay đổi rất nhiều
Làng quê giàu đẹp bao điều hơn xưa
Cho dù no đủ dư thừa
Nhà cao đường rộng chẳng thua gì đời
Xóm làng sung sướng vui tươi
Trẻ già trai gái người người hát ca
Nhưng rồi tôi vẫn xót xa
Cổng làng tre lũy cây đa không còn
Dòng sông trong mát đen ngòm
Bờ rào, khói lửa bếp rơm hết rồi
Đường làng ngõ xóm khắp nơi
Chẳng còn xanh mát như thời ngày xưa
Những gì thay đổi không thừa
Chỉ mong cân nhắc đủ vừa mới hay.

ƯỚC CHI CÓ ĐƯỢC
Một dải mây hồng đang bay
Một bông hao tím nở ngay giữa đồi
Giữa sông nước chảy thuyền bơi
Có nàng thiếu nữ ngắm trời ngắm hoa
Ngắm cảnh kỳ thú bao la
Ôm vang tiếng hát giọng ca yêu đời
Biết bao phong cảnh tuyệt vời
Thiên nhiên ban tặng con người ngắm trông
Đi không được ở không xong
Ngắm cho đã, ngắm cho lòng thỏa thuê
Khi về mà vẫn say mê
Một cô thôn nữ đồng quê trên đời
Cô là tiên hay là người
Ước chi có được cuộc đời bên nhau
Cùng nhau tính kế làm giàu
Cùng nhau lao động dài lâu suốt đời
Trồng hoa dệt lụa cho người
Dể đời hạnh phúc đẹp tươi hơn nhiều.

CHẲNG CHÊ
Hoa đẹp cứ nở giữa trời
Để cho thiên hạ khắp nơi ngắm nhìn
Trên cây thánh thót tiếng chim
Gái xinh gái đẹp ai nhìn cũng mê
Cho dù gái tỉnh hay quê
Đẹp người đẹp nết chẳng chê chút nào
Cần đâu chuyện đời thấp cao
Miễn là chung thủy thì trao nghĩa tình.

ĐỔI THAY
Chuyện đời chưa hết ngược xuôi
Nhưng mà sự thực cuộc đời nơi đây
Nông dân máy nước máy cày
Ruộng đồng cày cấy tháng ngày bón chăm
Mong sao sản phẩm tăng năng
Để đời no ấm quanh năm đủ đầy
Công nhân kìm búa trong tay
ầm ầm máy chạy cả ngày lẫn đêm
Khó khăn cái chí vẫn bền
Phát huy sáng kiến tiến lên làm giàu

Thương trường bất cứ nơi đâu
Hội nhập quốc tế nơi đâu cũng thành
Văn minh, văn hóa , học hành
Cùng nhau tiến bộ tiến nhanh tiến đều
Khắp nước no đủ hơn nhiều
Dân vui dân sướng bao điều đổi thay.

NƠI TÔI SINH THÀNH
Vinh danh đâu để đem khoe
Bà con làng xóm vùng quê yên bình
Cây đa, bến tắm, ngôi đình
Đầm sen, tre lũy rung rinh lúa vàng
Ngọc Động tình nghĩa xóm làng
Nơi sinh ân nghĩa cưu mang con người
Ấu thơ từ đó một thời
Vinh danh sáng tỏa cuộc đời từ đây
Cội nguồn cuộc sống ngày nay
Ông cha vất vả dựng xây bao đời
Ơn này ghi nhớ muôn đời
Quê hương yêu dấu là nơi sinh thành.



QUÊ HƯƠNG TÔI LÀ THẾ
Quê hương cuộc sống là đây
Tổ tiên xương máu dựng xây bao đời
Xưa kia chỉ có vài người
Làm thuê, làm mướn để rồi kiếm ăn
Ốm đau tai họa cũng lăn chết hoài
Thế có – thì chẳng cần ai
Chỉ mong nhiều của ngày mai thêm giàu
Có tình có nghĩa chi đâu
Coi người như thể bò trâu kéo cầy
Nhưng rồi tạo hoá xưa nay
Con người như cỏ như cây khốn cùng
Nơi đây cũng vậy không ngừng
Sinh con sinh cháu lập vùng quê hương
Thành quê trăm nhớ nghìn thương
Ai đâu cũng phải tìm đường về quê.

NHẢY CẦU TẮM SÔNG
Ngày xưa tuổi nhỏ chăn trâu
Chiều về tắm mát nhảy cầu trên sông
Cầu sông ba cửa vòm cong
Tắm sông nước mát nước trong tuyệt vời
Tắm sông sướng lắm người ơi
Lớn rồi vẫn nhớ cái thời tắm sông
Nhớ rồi tôi lại ước mong   
Bao giờ lại được tắm sông ngày nào
Tắm sông được nhảy cầu cao
Sông trong nước mát ai nào chẳng vui
Tắm sông sướng lắm người ơi
Ăn no tắm mát khỏe người lắm thay
Nhưng sông với nước ngày nay
Còn đâu trong mát như ngày năm xưa
Biết bao chất thải dư thừa
Đem ra tháo đổ đổ bừa khắp nơi
Làm cho bất ổn con người
Sinh ra bệnh tật suốt đời không yên.

TRỒNG RỪNG
Em thì đội nón rách vành
Gặp anh áo rách ta thành một đôi
Mưa nắng, gió rét nên đồi
Trồng cây lấy gỗ, biến đổi rừng xanh
Giữ cho cuộc sống yên lành
Thiên nhiên bão lũ cũng đành nương tay
Mai sau con cháu mình đây
Yên vui cuộc sống đủ đầy áo cơm
Đấy là hạnh phúc công ơn
Cha mẹ vất vả sớm hôm trồng rừng.

CÁCH MẠNG ĐỔI ĐỜI
Biển thì rộng núi thì cao
Làm ăn vất vả biết bao nhiêu đời
Ngày nay cách mạng đổi đời
Tàu thuyền to nhỏ ra khơi vẫy vùng
Tàu cá lính thủy đi cùng
Không cho giặc biển xưng hùng, xưng vương
Núi rừng một dải biên cương
Biên phòng chặn lối chặn đường gần xa
Không cho bọn xấu vào ra
Gây lên rối loạn để mà kiếm ăn
Biên cương biển đảo quanh năm
Bình yên hạnh phúc siêng năng xây đời.

CON NGƯỜI VINH QUANG
Tưởng rằng ngày ấy anh đi
Xong công xong việc anh về với em
Xa anh em chịu chưa quen
Phòng riêng vẫn vắng, mình em một giường
Xa anh trăm nhớ ngàn thương
Anh đi tìm đến con đường vinh quang
Tìm nơi công việc để làm
Mai ngày con cháu giàu sang muôn đời
Ngày nay chịu khó một thời
Công danh đã đạt suốt đời bên nhau
Gia đình hạnh phúc dài lâu
Con con, cháu cháu cùng nhau xum vầy
Cả nhà ấm no đủ đầy
Vinh quang tỏa sáng do tay người làm.

DUYÊN PHẬN
Em ơi đã mấy năm rồi
Hai ta vất vả một thời làm ăn
Thời gian chạy nhẩy quanh năm
Công việc vất vả khó khăn rất nhiều
Vất vả thì cố em yêu
Khó khăn khắc phục sớm chiều vươn lên
Thanh niên chí khí vững bền
Đào sống sẻ núi bỏ quên nhọc nhằn
Khi nào công việc hoàn thành
Đôi ta duyên thắm kết thành một đôi
Đó là duyên phận cuộc đời
Có cả duyên nợ của trời ban cho.

MONG NHỚ KHÔN NGUÔI
Hết giặc anh vẫn ở đâu
Người đi trước, kẻ đi sau đã về
Họ về xây dựng làng quê
Thay đổi cuộc sống nơi quê mạnh giầu
Họ về nằm lại cùng nhau
Ngắm nhìn đổi mới bao lâu quê nhà
Họ về gần gũi mẹ cha
Gần vợ gần con trong nhà yên tâm
Tuần rằm mồng một hàng năm
Nén nhang thành kính tới thăm tỏ lòng
Còn anh đây đó linh thiêng
Quê hương chẳng nhớ vẫn trong vùng nào
Vợ con mong nhớ ước ao
Anh ở xứ sở nơi nào mau về
Lòng em đau xót tái tê
Em mong được đón anh về cùng em
Phòng riêng bật sáng ngọn đèn
Bóng anh thấp thoáng bên đèn em vui
Anh đi xa mãi lâu rồi
Vợ thương con nhớ bao giờ khôn nguôi.

TÌNH NGƯỜI QUÊ TÔI
Quê tôi đồng ruộng dòng sông
Người dân chất phác ruộng đồng bón chăm
Cần cù chịu khó quanh năm
Kiếm tìm cái mặc miếng ăn hàng ngày
Tấm lòng trung thực thẳng ngay
Ai mà hoạn nạn ra tay giúp liền
Con thì thảo, dâu thì hiền
Giàu nghèo trai gái sống quyền ngang nhau
Vợ chồng  chung thủy trước sau
Kính hiếu cha mẹ bắc cầu con noi
Ơn thầy trọng nghĩa quý người
Làng xóm hòa thuận cuộc đời tươi vui
Gặp nhau chào hỏi vui cười
Tình làng nghĩa xóm con người quê tôi
Bao đời vẫn thế mà thôi
Ngày nay tình nghĩa con người cao hơn.

QUÝ NHẤT LÀ NGƯỜI
Vật gì quý nhất trên đời
 Tất cả chỉ có con người quý thôi
Người làm ra của nuôi đời
Làm ra mọi thứ trên đời văn minh
Con người có nghĩa có tình
Sống trong hạnh phúc yên bình sướng vui
Kim cương ngọc quý là người
Đời này mọi thứ do người làm ra
Yêu thương kính trọng hợp hòa
Đều do tâm đức làm ra lẽ đời
Người là vật quý nhất đời
Người làm ra của ai ơi sợ gì
Không người của cũng bỏ đi
Tương lai hạnh phúc ắt thì ai xây
Con người sáng tạo xưa nay
Làm cho nhân loại ngày nay tuyệt vời
Người là vật quý ai ơi
Sống sao ra sống để đời hiển vinh.

NGƯỜI LÀ HOA CỦA TRỜI
Gặp nhau từ buổi bình minh
Hoàng hôn đổ xuống duyên tình không phai
Hoa tươi nở thắm ban mai
Đến khi sương xuống nhị đài bền lâu
Tình người có trước có sau
Thương yêu đùm bọc giúp nhau trên đời
Đó là lẽ sống con người
Cũng là hoa thắm của trời ban cho.

BẢY NGHỀ KHÔNG AN
Trên trời có vảy tê tê
Ở đời có ông bảy nghề không an
Bỏi chỉ lười biếng muốn nhàn
Việc nào cũng chỉ thời gian bỏ rồi
Mới làm mệt mỏi là thôi
Tìm duyên tìm cớ dể rồi bỏ đi
Loại người như thế ích gì
Nếu mà không sửa bỏ đi được rồi.

ĐẠO ĐỜI
Đồi hóa núi đá rừng cây
Hao mầu ngô lúa, hàng cây bên đường
Cây xanh che mát ngôi trường
Ruộng đồng nước chảy máng mương đưa về
Em là cô gái nhà quê  
Siêng năng chịu khó cái nghề nhà nông
Tăng gia sản xuất cây trồng
Mồ hôi đem đổi lấy bông lúa vàng
Mong sao no đủ xóm làng
Người dân phấn khỏi họ hàng sướng vui

Anh thì tất bật khắp nơi
Giao lưu buôn bán giúp người nhà nông
Để cho mọi thứ lưu thông
Sản phẩm, hàng hóa  công nông hài hòa
Anh đi em ở lại nhà
Việc này kế hoạch đôi ta đồng lòng
Việc nhà cũng thể việc công
Cùng nhau hoàn thiện thì lòng mới yên
Đôi ta cũng thật có duyên
Em đồng ruộng, anh khắp miền ngược xuôi
Lo cho cuộc sống con người
Xây dựng hạnh phúc cho đời mai sau
Sinh con nuôi dưỡng làm giàu
Sống đời tâm đức bắc cầu con theo
Làm ăn chịu khó không nghèo
Thiện tâm thiện đức là vua đạo đời.

NHƯ HOA BAN RỪNG
Thác cao nước đổ ào ào
Suối sâu nước chảy biết bao ngọc ngà
Treo leo vách núi cao xa
Hoa rừng hương núi tỏa ra khắp vùng
Chim kêu thú gọi trong rừng
Chinh nữ hoa nở chúc mừng yến anh
Gái ngoan sống ở rừng xanh
Nước da trắng mịn, tóc xanh mượt mà
Chân đi chẳng quản đường xa
Trèo đèo lội suối để mà làm ăn
Tra ngô, tỉa lúa siêng năng
Tự thêu, tự dệt áo khăn cả nhà
Chợ tình cố vượt đường xa
Gùi đèo rảo bước đến hòa nhập chung
Chợ tình vui thú vô cùng
Ví dặm kèn lả hẹn mừng lẫn nhau
Nếu mà ý hợp tâm đầu
Chọn ngày chọn tháng rước nhau ra về
Đó là phong tục vùng quê
Vùng nào cũng thói cũng nệ khác nhau
Rừng núi bất cứ nơi đâu
Suối trong nước mát nhấn sâu ngọc ngà
Làm cho mịn trắng nước da
Những cô gái trẻ như hoa ban rừng.

TRẢ HẾT CHO ĐỜI
Ra đi đã trên tám chục tuổi rồi
Ra đi để lại cho đời những chi
Tiền tài vật chất cũng chẳng có gì
Con cháu đầy đủ ắt thì đông vui

Xã hội để lại tiếng thơm cho đời
Họ hàng hoan hỉ có người thân yêu
Không tham danh vọng, không điều xấu xa
Tình thân bạn bè chí cốt gần xa
Tấm lòng trung thực hợp hòa yên vui
Vô tư giản dị khiêm tốn suốt đời
Cảm ơn cuộc sống xã hội mọi người
Cảm ơn con cháu những người thương yêu
Ra đi thương nhớ biết nhường nào đây
Nhưng vì tạo hóa đời này phải theo.


TẶNG BẠN YÊU THƠ
Yêu sao bác Nguyễn Ngọc Xuyên
Hương trời lộc đất bác tìm siêng năng
Hương quê một thoáng duyên thầm
Miệt mài chau chuốt tháng năm gửi đời
Chạnh lòng còn lúc khuyết vơi
Nhiều điều nhân nghĩa, góp lời thủy chung

Hôm nay được trùng phùng hội ngộ
Gặp tiết trời đương độ xuân sang
Mặn nồng đôi bạn tuổi già
Hương quê người tặng thiết tha ấm lòng
Xin gọi có đôi dòng mượn bút
Mong được cùng góp chút tương đồng
Giá được gần gũi cùng nhau
Ngày ngày trao đổi vui chung luyện rèn
Nay đào hé nụ đã đua chen
Tết đến chúc người mạnh khỏe thêm
Góp sáng thơ đời đông bạn bút
Thêm ngòi chữ dạo, vắng bon chen
Thương con yêu cháu vui thú hữu
Luyện chữ rèn câu, học thánh hiền
Tống cựu tiếng muôn diều thất ý
Nghênh tân nghênh vạn sự bình an
Thơ quê kính gửi bạn hiền
Bác – Tôi mong gửi ấm êm hai nhà
Nhân tài mong được thứ tha
Quá vui nên đã sa dần vần quê.
Đỗ Văn Phú – Hưng Yên

MẤY LỜI CẢM NHẬN THI PHẨM CỦA CỤ
Câu thơ ý tứ rông dài
Đầy công suy ngẫm, miệt mài viết lên
Lời thơ mộc mạc dịu êm
Đêm trăng gió mát đất miền quê hương
Nồng nàn tình cảm thân thương
Công cha nghĩa mẹ vấn vương trong lòng
Qua rồi thời buổi long đong
Giờ đây ghi lại những dòng thơ ngâm
Ngâm nga giai điệu bổng trầm
Vùng quê một thoáng hương thầm chiều thu.
Trần Tuấn Hải – Sài Đồng , Long Biên

KÍNH TẶNG CỤ NGUYỄN NGỌC XUYÊN

Mấy vần kính hỏi đến nhà thơ
Tóc bạc, răng long mắt đã mờ
Nhớ đến duyên xưa còn thổn thức
Nghĩ về tình cũ cứ như mơ
Xuân sang mấy độ đều rung động
Thu tới bao lần vẫn ngẩn ngơ
Có phải rằng yêu không tuổi tác
Hay là chỉ có ở trong thơ?
Lê Quang Phổ - Sài Đồng , Long Biên

ĐỌC THƠ ÔNG TẶNG
Tuy ông tuổi đã già rồi
Thơ tình ông vẫn miệt mài biết bao
Cuộc đời trải mấy gian lao
Thơ tình vẫn thắm sắc đào mùa xuân
Thơ là thuốc bổ tinh thần
Cũng là nhụy mật cho vần thơ hay
Gặp nhau sáng sớm hôm nay
Đọc thơ ông viết làm say lòng người.

Phan Công Hoạch – Sài Đồng , Long Biên