Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

Thi đàn Việt Nam xin trân trọng gửi tới bạn đọc tập thơ " Về thăm quê nhà " của Nhà thơ Nguyễn Ngọc Xuyên


TỔ QUỐC VIỆT NAM
Hùng Vương Nam đế hoàng tử thiên
Giang sơn dân Việt giống rồng tiên
Nước Nam ngàn dặm trời rực sáng
Đất Việt muôn thuở khí linh thiêng.


TẠ LỖI
Nợ đời biết trả bao xong
Thế gian rộng lớn bao lòng vị tha
Đời tôi những lúc xa nhà
Có bao bà mẹ thiết tha thương mình
Cho dù chẳng phải mẹ sinh
Nhưng rồi vẫn ấm nghĩa tình mẹ con
Ai Cập thôn nhỏ đường môn
Mẹ Lỗi nhận tôi làm con đỡ đầu
Nhà mẹ cũng chẳng phải giàu
Con trai, con gái, nàng dâu đủ đầy
Thương tôi thằng bé yếu gầy
Thiếu cha vắng mẹ tháng ngày bơ vơ
Thiếu nơi nương tựa để nhờ
Mẹ thương, mẹ nhận chẳng chờ điều chi
Hàng ngày mẹ hướng tôi đi
Học hành lao động những gì cần cho
Mai sau cuộc sống khỏi lo
Đủ tài, đủ sức tha hồ mà bay
Thế mà cho tới ngay nay
Tôi chưa đáp nghĩa đủ đầy mẹ nuôi
Lỗi này ân hận suốt đời
Cúi đầu vái lạy xin người lượng tha
Vì tình vì nghĩa mẹ cha
Xin người độ lượng thứ tha con nhờ.
Tháng 4/2011


BÀI THƠ TẶNG EM
Em ơi!
Đôi ta tình nghĩa mặn nồng
Bao nhiêu vất cả vợ chồng cùng lo
Mọi việc cho dù nhỏ to
Cùng nhau gánh vác chẳng lo chẳng bì
Cuộc đời nhiều lúc thật bi
Cháo rau chẳng có, chồng thì ốm đau
Sức em cũng chẳng khỏe đâu
Con thơ, việc nặng đổ đầu vào em
Miếng cơm, manh áo đều thèm
Vợ chồng cực khổ đã quen lắm rồi
Con lớn cháu lại ra đời
Vợ chồng tất bật  chẳng ngơi chút nào
Em quần ống thấp, ống cao
Chân đi tập tễnh việc làm chẳng qua
Lo gần rồi lại lo xa
Cháu lớn, chắt lại sinh ra chào đời
Niềm vui kéo đến đây rồi
Nhưng mà vất vả chẳng ngồi được yên
Thời nào cũng gạo cũng tiền
Nhưng rồi cái đức dịu hiền cũng cao
Đời em cực khổ làm sao
Nhưng được cái nết ai nào dám chê
Tình cảm sớm tối đi về
Người thăm, người hỏi hả hê tấm lòng
Tính em hiền dịu sáng trong
Vì con vì cháu hết lòng chăm lo
Nhìn nhường tấm áo bát cơm
Nhịn cả tiếng nói thiệt hơn với đời
Chân thành mộc mạc với người
Chẳng lo, chẳng sợ người đời cười chê
Đến nay con cháu đề huề
Chúc bà mạnh khỏe mọi bề yên vui.


ĐỢI ĐỜI DÂNG HOA
Đã năm mươi hai năm rồi
Khó khăn vất vả chẳng rời nhau xa
Đến nay tuổi tác đã già
Vợ chồng nương tựa, ông bà có nhau
Quây quần cháu chắt trước sau
Con trai, con gái, nàng dâu bên mình
Cuộc đời thanh bạch nhưng vinh
Sống đời trung thực, nghĩa tình đậm sâu
Đạo đời trung hiếu làm đầu
Tiền của, chức tước, sang giàu cần chi
Mặc người đàm tiếu thị phi
Vợ chồng cực khổ cùng vì cháu con
Ngày nay sức lực chẳng còn
Nhờ vào hiếu thảo cháu con bên mình
Tôi tin con cháu tận tình
Thương cha, thương mẹ người sinh ra đời
Chăm nuôi dạy dỗ nên người
Giờ đây hiếu thảo giữ đời đức nhân
Đúng con, đúng cháu mình cần
Mong bà đón nhận nghĩa nhân con người
Tuân theo số mệnh của trời
Vợ chồng vui vẻ đợi đời dâng hoa.
Tháng 4/2011


SUỐT ĐỜI NHỚ THƯƠNG
Mẹ ơi! Con  thắp hương rồi
Cha ơi! Con vẫn suốt đời thương cha
Những năm cha đã đi xa
Xoay xỏa mọi việc quê nhà mẹ lo
Thây gầy, sức kiệt như mo
Mẹ đâu có tính để riêng cho mình
Thương cha, mẹ lại hết mình
Nuôi con khôn lớn trọn tình với cha
Đến khi tuổi tác đã già
Việc công mẹ nghỉ, việc nhà vẫn chăm
Mặc cho vất vả quanh năm
Ngày đêm mệt nhọc vẫn lăn ra làm
Cuốc cày, xới xáo, cào san
Đồng ruộng, nhà cửa lo toan mọi bề
Các con đi vắng trở về
Mẹ thăm, mẹ hỏi vỗ về yêu thương
Mẹ chăm sóc đủ mọi đường
Động viên nhắc nhở chỉ đường con đi
Giờ đây thì chẳng còn chi
Thương cha, mẹ cũng ra đi cùng người
Chúng con côi cút trên đời
Càng thương càng nhớ suốt đời mẹ cha
Nhớ nguồn, nhớ gốc gần xa
Tổ tiên phúc hậu cả nhà hiển vinh.
Tháng 3/2011


ĐẢM ĐANG
Anh đi lên ngược về xuôi
Làm ăn vất vả cuộc đời lo toan
Mừng, may vợ trẻ đảm đang
Nuôi con khôn lớn chăm ngoan quê nhà
Chăm lo phụng dưỡng ông bà
Công việc xã hội gần xa góp phần
Thi đua hăng hái chuyên cần
Tham gia đóng góp cùng dân cùng làng
Bà con thân thích họ hàng
Khen em hiền hiếu đảm đang mọi đường
Xa em anh nhớ, anh thương
Anh mong xong việc lên đường về thăm
Nghe em kể lại những năm
Vợ chồng xa cách khó khăn thế nào
Bấy giờ thỏa nỗi ước ao
Con đường hạnh phúc đỉnh cao đến gần
Tháng 3/2011


NHÀ NÔNG VÀ THỜI TIẾT
Năm nay thời tiết bất thường
Khi mưa, lúc nắng khó lường khó khăn
Đồng lúa đang tốt đang xanh
Ào ào mưa đổ ngập băng cả đồng
Đầu vụ đồng ruộng khô cong
Người dân đào cuốc tay phồng rộp da
Tối sớm vất vả cả nhà
Từ già đến trẻ kéo ra ruộng đồng
Lo làm đến lúc cấy xong
Mưa lũ đổ xuống trắng bong cả rồi
Nhà nông lại khổ mọi người
Ra đồng cứu lúa chống trời gió mưa
Con người cũng chẳng chịu thua
Lòng người đã quyết nắng mưa mặc trời
Muôn dân đoàn kết sức người
Gian nan vất vả nhưng rồi ấm no
Ngô, khoai, thóc, lúa đầy kho
Nhà nông năm tới lại lo cấy cày.


CON NGƯỜI VÀ CUỘC SỐNG
đời lắm chuyện phải lo
Biết bao công việc nhỏ to quanh mình
Làm ăn tính kế mưu sinh
Sống sao cho trọn nghĩa tình thế gian
Duyên tình đôi lứa nữ nam
Thủy chung, hòa thuận, lo toan vẹn tròn
Ông bà, cha mẹ, cháu con
Cần phải phụng dưỡng chăm no đủ đầy
Ông bà cha mẹ rồi đây
Tuổi cao sức yếu tháng ngày phải chăm
Cháu con thơ dại dạy răn
Bà con làng xóm, người thân quanh mình
Giữ sao cho được hiển vinh ở đời
Đó là trách nhiệm cuộc đời đa mang.
Tháng 3/2011


RỦ EM
Anh đi tát nước bên đình
Thấy em ngơ ngẩn một mình chờ ai
Năm nay nắng hạn kéo dài
Đồng khô nứt nẻ bãi ngoài ruộng trong
Sao em đứng đấy mà không
Sắp gầu, sắp cuốc ra đồng cùng anh
Chống hạn cho lúa tốt xanh
Cây màu sai củ, trĩu cành quả hoa
Đến khi thu hái về nhà
Nào người, nào của nở hoa thắm tình
Tội chi mà đứng một mình
Của cái chẳng có, duyên tình cũng không
Tiếng cười chua chát đau lòng
Chê mình lười nhác chơi rong hỏng đời.
Tháng 2/25011


CHÁU GÁI
Chín tư, mùng một, tháng mười
Bình minh rực sáng phương trời đằng đông
Cháu Nguyên như đóa hoa hồng
Cũng sinh ngày đó ước mong cả nhà
Chào đời cháu khóc oa oa
Mừng vui khôn xiết ông bà đều khen
Mặt mũi sáng sủa, tóc đen
Chân đạp, tay ngoáy đúng em anh hùng
Ông ẵm, ông bế, ông rung
Ông ru, ông hát lung lung nhiều bài
Bà thì cơm nước bên ngoài
Lợn gà cám bã chẳng sai việc nào
Mẹ thì bận bịu làm sao
Ôm con cho bú lại nhào đi ngay
Bố lo công việc cấy cày
Vất vả sớm tối suốt ngày nhớ con
Tối về bố bế bố thơm
“Con ơi, bao giờ con lớn con khôn
Ông bà, cha mẹ sớm hôm nuôi mình”.


TIN VÀ NHỚ
Đêm nay sao sáng đầy trời
Nhớ em anh đứng, anh ngồi không yên
Chuyện đời cái kiếp tình duyên
Bỏ đi chẳng được, dẫu phiền vẫn đeo
Lên rừng xuống biển mang theo
Xông vào lửa đạn vẫn đeo bên mình
Kiếp đời có luật tử sinh
Tạo hóa có chuyện duyên tình lưa đôi
Cho dù vật đổi sao đời
Thì anh vẫn cứ suốt đời yêu em
Nhớ khi ta mới làm quen
Anh đi chiến đấu còn em ở nhà
Chiến trường bom đạn xông pha
Niềm tin vẫn vững quê nhà có em
Dần dần cứ thế rồi quen
Ngày nay tin nhớ ở em càng nhiều
Nỗi niềm nỗi nhớ sớm chiều
Thương yêu gửi gắm bao điều vào em.
Tháng 2/2011


EM HỨA
Chiều nay em đến thăm nhà
Thấy mẹ nấu cơm, thấy cha sửa cày
Các em dọn dẹp tưới cây
Công việc bận rộn luôn tay cả nhà
Bà thì sức yếu tuổi già
Tay bê mẹt thóc gọi gà cho ăn
Nhà nông vất vả quanh năm
Cấy trồng, nuôi thả đêm nằm vẫn lo
Tiền của, công sức, trâu bò
Dụng cụ cầy kéo, phân gio, lợn gà
Anh đi nghĩa vụ ở xa
Em sang giúp đỡ việc nhà thay anh
Bao giờ nghĩa vụ hoàn thành
Thì em vẫn đến với anh cùng làm
Việc to việc nhỏ cùng bàn
Kể cả việc xóm, việc làng có nhau
Cho dù sấm sét trên đầu
Trời long đất lở em đâu sợ gì
Đường đời hai đứa cùng đi
Gian nan vất vả cũng vì ngày mai.
Năm 1998


MƯA RÀO
Đã lâu trời hạn nắng khô
Đồng cao, đồng thấp xác xơ cây trồng
Lúa màu héo quả nghẹn bông
Hồ ao, mương máng nước không giọt nào
Trong làng, ngoài xã xôn xao
Nước ăn, nước uống trông vào giếng khơi
Đang cơn nguy khốn nhờ trời
Mưa rào đổ xuống khắp nơi vui mừng
Lúa màu trở lại xanh tươi
Đồng ruộng tấp nập người người làm ăn
Mùa màng thắng lợi tăng năng
Vùng quê phấn khởi lương ăn đủ đầy.
Tháng 3/2011


LỰA CHỌN
Thấy em môi thắm má hồng
Áo dài quần lụa, khăn dòng trên vai
Tóc đen óng ánh trâm cài
Bồ câu đôi mắt nhìn ai thắm tình
Nụ cười hé mở xinh xinh
Làm tôi say đắm duyên tình cùng em
Dung nhan tạo dáng đáng khen
Nhưng còn cái nết của em thế nào?
Chữ trung, chữ hiếu ra sao
Cái tài cái đức thấp cao ở đời
Nết ăn, nết ở tiếng cười
Có hòa có thuận lòng người hay không?
Nếu mà trọn vẹn tôi mong
Cùng em đôi lứa tơ hồng ta se.
Tháng 7/2011


ĐỪNG ĐỂ AI CHÊ
Con cò, con vạc, con nông
Câu ca dân dã ruộng đồng quê hương
Con người cuộc sống tình thương
Cảnh quê hòa dịu biết nhường nào đây
Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy
Để đời có được ngày này ấm no
Cái phúc, cái lộc trời cho
Cái đức, cái sức là do con người
Đơn sơ, giản dị ở đời
Mộc mạc, chất phác thì người dễ nghe
Văn chương hoa mỹ loẹt lòe
Dùng từ, dùng chữ để khoe mình tài
Uyên thâm cũng chẳng bằng ai
Thơ Đường niêm luật bỏ hoài gốc cha.
Hán tự ẩn dụ  sâu sa
Chữ được chữ mất hóa ra rối mù
Khuyên ai nên chớ dùng từ
Người Việt, tiếng Việt văn thơ dân mình
Vay mượn nhiều quá thực tình
Người xem khó hiểu, còn mình nghĩ sao?
Tháng 7/2010


VÙNG LỤT
Phong vân chuyển đổi tiết trời
Ào ào mưa đổ khắp nơi mịt mù
Cây lay, cây lắt gật gù
Gió rú, gió rít ù ù rợn ghê
Ngoảnh đi, ngoảnh lại bốn bề
Mênh mông nước trắng làng quê ngập dần
Mái nhà, mái bếp trong dân
Người già, con trẻ lượt lần chiu lên
Của ngập dưới, người ở trên
Mênh mông biển nước người quên thân mình
Vì nghĩa chẳng quản hi sinh
Cứu người, cứu của trọn tình vì dân
Nơi nào nước ngập thấy cần
Là họ cũng quyết sả thân lao vào
Cứu người chỗ ngập lên cao
Vớt của dưới nước đưa vào chỗ khô
Tìm nơi ẩn náu trâu bò
Lo ăn, lo uống giúp cho bao người
Còn lo chống trả họa trời
Đắp bờ ngăn nước khắp nơi chữa tràn
Tuần tra canh gác trị an
Giúp cho bà con, xóm làng yên tâm
Có họa mới biết dân tình
Gặp nguy mới hiểu nghĩa nhân con người.
Tháng 10/2010

GIÃI BÀY
Thơ tôi yêu ghét tỏ tường
Khen, chê, răn dạy, giận thương ở đời
Buồn vui tiếng khóc nụ cười
Duyên tình số phận con người ra sao
Chuyện đời đất thấp trời cao
Hoa thơm, bướm đậu trăng sao đầy trời
Lao động cuộc sống con người
Đó là tạo hóa luật trời chỉ ra

Thơ tôi đủ chuyện gần xa
Chuyện hay, chuyện dở giúp ta chọn tìm
Chuyện hay, chuyện dở giúp ta chọn tìm
Chuyện nào trung thực đáng tin
Chuyện nào suy ngẫm ngắm nhìn bỏ đi
Điều nào quy luật thịnh suy
Giúp ta định hướng đường đi trên đời

Thơ tôi đủ tiếng đủ người
Thì thầm, tâm sự nụ cười hàn thuyên
Mong đời hạnh phúc bình yên
Giữ mình đức độ đạo hiền cha ông
Thơ tôi thổn thức nỗi lòng
Gợi lên niềm ước nỗi mong tình người.
Tháng 4/2011


TRỞ VỀ QUẢNG TRỊ
Quảng trị ơi ta đã về đây
Trời cao lồng lộng gió quang mây
Cùng nhau chung sức, chung tay
Kiến thiết đất nước dựng xây hòa bình
Bù đắp mất mát hi sinh
Những năm kháng chiến dân mình trải qua
Xây lại thành cổ nguy nga
Trồng cây dựng tượng kết hoa cho đời
Tháng 11/2010


QUÊN
Năm xưa trên mảnh đất này
Bao người đã sống những ngày rất vui
Tình làng nghĩa xóm tình đời
Đói cơm rách áo mọi người thương nhau
Gặp khi hoạn nạn ốm đau
Bà con giúp đỡ trước sau tận tình
Chẳng có kẻ trọng, người khinh
Như khi hai đứa chúng mình sinh con
Tiền hết gạo cũng chẳng còn
Người một đấu, kẻ một lon góp vào
Của thì ít, nghĩa thì cao
Chuyện đời như thế ai nào dám quên
Ngày nay đất nước tiến lên
Nhà cao cửa rộng mọc trên đất này
Có người chẳng biết nơi đây
Xưa kia nghèo đói tháng ngày khổ đau
Để nay họ tới làm giàu
Họ ngồi, họ hưởng cần đâu gì đời
Cần đâu tình nghĩa con người
Cho đây là lộc cứ ngồi mà xơi
Lộc này của đất của trời
Mặc ai vất vả, mặc đời khổ đau
Học mưu, họ tính làm giàu
Họ quên tất cả, cần đâu sau này.
Tháng 6/2011


NGƯỜI LÀ VỐN QUÝ
Con người quý giá biết bao
Văn minh tiến bộ thấp cao do người
Xưa kia ai thắng được trời
Ngày nay khoa học con người thắng thiên
Đưa tàu vũ trụ bay lên
Mặt Trăng, sao Hỏa, sao Kim thăm dò
Biển sâu bao trượng chẳng lo
Tàu ngầm lặn xuống cũng đo được rồi
Cho dù dưới biển, trên trời
Đường xa muôn dặm con người cũng qua
Áp dụng khoa học tìm ra
Con đường mới mẻ để mà làm ăn
Giúp đời đỡ gặp khó khăn
Chống đỡ thiên địa bao năm ít hòa
Để người no đủ vinh hoa
Xây đời hạnh phúc hợp hòa năm châu
Thế giới nhân loại mạnh giàu
Hòa bình ổn định toàn cầu sướng vui.
Tháng 6/2011


LẼ SỐNG
Đời tôi bảy nổi ba chìm
Trèo lên lội xuống để tìm lối ra
Đứng trụ lại rồi xông pha
Ở gần rồi lại đi xa tìm đường
Ngược xuôi lặn lội bốn phương
Nhìn thấy ánh sáng soi đường là đi
Gian nguy vất cả sợ chi
Một lòng vượt khó để đi xây đời
Tạo dựng cuộc sống con người
Cho khỏi mang tiếng là lười hay ăn
Tôi nay tuổi đã bảy nhăm
Vẫn lo cuộc sống đêm nằm không yên
Vẫn lo bát gạo đồng tiền
Lo cho con cháu lớn lên thành người
Dạy con khuyên cháu chớ lười
Để cho xã hội khỏi cười, khỏi chê.
Tháng 3/2010


ĐÔ THỊ MỚI
Trước kia ở bãi đất này
Đường đi nhỏ hẹp lại đầy chông gai
Bãi rộng cây cỏ mọc dài
Ruồi, muỗi rác bẩn chẳng ai muốn vào
Nay thì đường rộng nhà cao
Chợ hoa, trường học ra vào đông vui
Suốt ngày khách tới, khách lui
Xe to, xe nhỏ khắp nơi đổ về
Phố phường thay đổi vùng quê
Cuộc sống sung túc đuề huề hơn xưa
Làm ăn đi sớm về trưa
Đầy đủ phương tiện đón đưa đàng hoàng
Tối đến đường phố sáng choang
Loa đài vô tuyến râm ran các nhà
Con trẻ cho đến cụ già
Đậm đà tình nghĩa, chan hòa yêu thương,
Tháng 1/2010


VƯỜN TRẺ
Vườn đây các cháu vui chơi
Nụ hoa hương sắc là đời trẻ thơ
Tương lai là của ước mơ
Mỗi hoa một trẻ đợi chờ kết tinh
Ngày đẹp xem buổi bình minh
Trồng cây phải biết quy trình bón chăm
Nuôi người mong đợi từng năm
Phải rèn, phải dậy, phải chăm hàng ngày
Tốn công, tốn sức là đây
Xây đời tốt đẹp cho ngày mai sau
Vườn này là chốn mở đầu
Hướng cho các cháu mai sau trưởng thành
Để rồi tiếp bước cha anh
Làm cho đất nước rạng danh muôn đời
Tháng 3/2010


ĐÓN NGÀY MAI
Cho dù dãi nắng dầm mưa
Em đâu có kém có thua ai nào
Đôi mắt vẫn sáng như sao
Môi son chúm chím khác nào nụ hoa
Hồng hào đôi má làn da
Thân hình khỏe mạnh đẫy đà chân tay
Làm ăn bận rộn tối ngày
Mình em lo liệu xở xoay việc nhà
Lâu rồi anh bận ở xa
Thương em vất vả quê nhà thay anh
Trời mưa nước chảy giọt gianh
Phòng riêng em đợi, chờ anh khi về
Nụ hoa em giữ em che
Đợi ngày sum họp rèm the vén tìm
Bình minh bừng sáng niềm tin
Đôi ta phấn khởi đón nhìn tương lai
Cho dù gian khó lâu dài
Có tâm, có trí chẳng hoài công đâu
Làm ăn chính đáng nên giàu
Mai ngày con cháu ngẩng đầu hiển vinh.
Tháng 10/2010


PHÉP NHÀ
Sao con chẳng hiểu lòng cha
Khi con lầm lỗi thì cha đau lòng
Cháu hư cũng khổ bà ông
Luật đời, gia pháp tổ tông đạo nhà
Tình người lẽ sống bao xa
Quy định thưởng phạt thật là nghiệm minh
Trọng người có nghĩa, có tình
Hiếu trung, đức độ, gia đình yêu thương
Thuận hòa trên kính, dưới nhường
Thấy người đồng loại phải thương nhau cùng
Luật nghiệm nhưng biết khoan dung
Phạt xử phân minh nhưng đừng quá tay
Phạt rồi lại bảo cái hay ở đời
Không gì quý giá bằng người
Chẳng sao bỏ được người đời hiếu trung.
Năm 2010


ĐIỀU ƯỚC ĐẦU XUÂN
Đầu xuân lên núi hái hoa
Bẻ thêm cành lộc về nhà lấy may
Ước gì công việc năm nay
Làm ăn sản phẩm tháng ngày đều tăng
Tổng kết thành tích cuối năm
Kết quả đạt được ngang bằng chỉ tiêu

Việc nhà bận rộn rất nhiều
Vẫn lo vẫn liệu mọi điều bình yên
Được là dâu thảo, mẹ hiền
Tấm lòng trung thực chẳng phiền người thân
Những điều cần ước đầu xuân
Chân thành giản dị rất cần, rất mong.
Tháng 2/2011


BẠN VĂN CHƯƠNG
đời có biết bao người
Tôi chưa biết mặt biết người xa sao
Chưa một câu hỏi lời chào
Mà tôi vẫn thấy nôn nao nghĩa tình
Vẫn mơ người ấy bên mình
Vẫn thấy thấp thoáng bóng hình bên nhau
Tưởng rằng bạn hữu từ lâu
Từ thời cắt cỏ, chăn trâu ngoài đồng
Từ thời để chỏm chạy rông
Để nay lưu luyến nỗi lòng nhớ thương
Mơ rồi lại tỉnh như thường
Đó là bạn hữu, văn chương trên đời
Cho dù chưa biết mặt người
Nhưng rồi tác phẩm ra đời gặp nhau
Bởi vì ý nghĩa đậm sâu
Tứ vần đạo lý  trước sau đồng lòng
Tâm hồn bay bổng sáng trong
Chẳng hề vẩn đục, tấm lòng vị tha
Hồn thơ, hiện thực, quyện hòa
Con người, sự sống, thơ ca, nghĩa tình
Xem thơ – người thấy có mình
Ý thơ vần điệu bóng hình sáng soi
Tất cả là bạn của đời
Văn chương chữ nghĩa giúp người làm thơ.
Tháng 6/2011


TÌNH NGƯỜI
Người ơi, ta đã nói nhiều
Những điều cần biết những điều cần nghe
Khuyên người đâu phải là khoe
Ta mong ta ước người nghe thấu hình
Biết trên, biết dưới, biết mình
Biết đâu là trọng là khinh ở đời
Biết yêu, biết quý con người
Biết thương, biết nhớ ở đời là ai
Anh em con cháu chớ hoài
Dù mình có giỏi, có tài, có cao
Tình người quý giá làm sao
Tình thân máu mủ lỡ nào bỏ qua
Lẽ đời tình nghĩa xót xa
Sao người chẳng thấy để mà yêu thương
Nhắc ai chớ có coi thường
Anh em trên dưới thịt xương nhà mình
Các con cùng mẹ cha sinh
Cớ sao lại thiếu nghĩa tình thương nhau
Làm cho cha mẹ khổ đau
Tình người mất mát biết đâu mà tìm.
Tháng 6/2011


GHI NHỚ
Sự đời hối hận đã muộn rồi
Cúi đầu nhận tội xin người thứ tha
Đời con mấy chục năm qua
Thấy mình đau khổ xót xa tội tình
Ơn người: cha mẹ dưỡng sinh
Con đâu trả đủ nghĩa tình núi non
Cha mẹ biển rộng ôm con
Bão giông, sóng dội chẳng sờn tâm can
Chẳng hề ca thán phàn nàn
Tận tâm, tận sức mà làm mà nuôi
Đến khi con lớn nên người
Vẫn chưa thấu hiểu cuộc đời mẹ cha
Cha mẹ đau khổ bỏ qua
Nỗi niềm cay đắng cho là tất nhiên
Làm con chẳng mấy ưu phiền
Để mà gánh vác bê khiêng cùng người
Ngày nay con biết tội rồi
Xin đời rộng lượng xin người vị tha
Để con báo hiếu mẹ cha
Ghi nhớ công đức ông bà tổ tiên
Tháng 6/2011


NGÀN NĂM LỊCH SỬ
Thăng Long thế đứng rồng bay
Lịch sử đã chọn nơi này lập đô
Đất Nam người Việt tôn thờ
Vua Hùng dựng nước cơ đồ giang san
Lý công chọn đất rồng vàng
Bốn bề sông núi vừng vàng cố vương
Là nơi hội tụ thập phương
Dựng đô giữ nước ngăn phường ngoại xâm
Ngàn năm đã bấy nhiêu lần
Giặc đến là bấy nhiêu lần giặc tan
Thủ đô văn hiến vững vàng
Uy nghi anh dũng, hiên ngang diệt thù
Bốn nhăm cách mạng mùa thu
Toàn dân đứng dậy đánh thù khắp nơi
Ba Đình đông nghịt những người
Bác Hồ long trọng đọc lập giang sơn
Tiếng Bác rung động mạnh hơn sấm trời
Năm châu đều hướng về người
Lắng nghe từng tiếng, từng lời vang lên
Lời thề độc lập không quên
Hy sinh xương máu giữ nền tự do
Mai ngày xây dựng Thủ đô
Văn minh hiện đại đẹp to hùng cường
Tháng 8/2010


CÂU CHUYỆN TRỜI MƯA
Ngoài trời rả rích mưa rơi
Trong nhà trò chuyện mọi người cười vui
Chuyện mới, chuyện cũ trong đời
Cái hay cái dở từng thời trôi qua
Chuyện gần rồi lại chuyện xa
Cái thời nô lệ dân ta qua rồi
Bốn nhăm tháng 8 đổi đời
Cách mạng vô sản rợp trời cờ bay
Thợ thuyền cùng với dân cầy
Lá cờ liềm búa cầm tay lên đường
Phen này xóa hết đau thương
Người trong một nước lại nhường nhịn nhau
Thi đua lao động làm giàu
Giành quyền độc lập ngẩng đầu tự do
Ba Đình tiếng của Bác Hồ
Tuyên ngôn ngày ấy dân hô vang trời
Ngày nay đất nước tiến rồi
Làm theo lời Bác, người người thi đua
Để đời no ấm hơn xưa
Dân giàu nước mạnh chẳng thua kém người
Ngoài ra còn chuyện động trời
Quan tham nhũng nhiễu mọi người lâu nay
Giờ đây chung sức, chung tay cùng làm
Câu chuyện đang nói dở dang
Ngoài trời mưa tạnh kẻng làm vang lên.
Tháng 8/2010


TRỞ LẠI
Lâu rồi tôi chẳng qua đây
Hôm nay công tác dịp may rẽ vào
Đường quê ngõ xóm đẹp sao
Phong quang sạch sẽ ra vào đông vui
Của hàng, của hiệu khắp nơi
Đầm sen, nhà trẻ, hồ bơi, sân đình
Trường làng ríu rít học sinh
Trống trường rung động lung linh mặt hồ
Nước trong in bóng đôi bờ
Gió thổi phần phật lá cờ tung bay
Gặp tôi em nắm cổ tay
Lắp bắp em hỏi: Sao nay mới về?
Xa anh nhớ quá, nhớ ghê
Mong anh thăm lại làng quê một lần
Quê này thay đổi có phần
Của anh đóng góp cùng dân ngày nào
Quanh tôi xúm xít ồn ào
Người chào người hỏi biết bao thân tình.
Tháng 8/2010


CHUYỆN ĐỜI CỦA DÂN
Tôi đây chẳng phải là ai
Tước vụ chẳng có, tiền tài cũng không
Tuổi đời nên cụ, nên ông
Cuộc sống lại có tấm lòng mẹ cha
Quý người trung hiếu thật thà
Thương người lương thiện tránh xa dối lừa
Chuyện này đúc kết từ xưa
Kẻ nào dối trá ma đưa quỷ trừ
Kẻ nào có tội vào tù
Còn người lương thiện nhân từ hiếu trung
Được đời quý giá vô cùng
Nhân dân tôn trọng tin dùng lắm thay
Chuyện đời là thực xưa nay
Ai mà nhân nghĩa có ngày làm nên
Vì dân thì sẽ vững bền
Bởi dân có nghĩa chẳng quên công người
Công cha, nghĩa mẹ ơn đời
Công thầy dạy dỗ, ơn người vì dân.
Tháng 6/2010


CHÁU CỦA BÀ
Bà ơi cháu đến thăm bà
Ngày mai cháu lại đi ra chiến trường
Cháu biết bà nhớ bà thương
Nhưng vì tiếng gọi chiến trường thiết tha
Là trai thì phải xông pha
Đánh giặc giữ nước giữ nhà cứu nguy
Trước kia cha cháu ra đi
Đánh Tây, đuổi Nhật cũng vì nước non
Ngày nay Mỹ Ngụy ác hơn
Chúng gây tội ác oan hờn khắp nơi
Đốt nhà máu đổ xương rơi
Chặt đầu mổ bụng bao người dân ta
Chẳng từ con trẻ người già
Nghi là Việt Cộng chẳng tha người nào
Thù này uất hận làm sao
Tuân theo lời Bác cháu đi đánh giặc
Đánh cho Mỹ cút đánh cho Ngụy nhào
Việt Nam độc lập đồng bào tự do
Mọi người cơm áo ấm no
Hòa bình hạnh phúc tha hồ sướng vui
Bấy giờ cháu đón cháu mời
Bà đi đây đó khắp nơi nước nhà
Để bà thăm cảnh xem hoa
Ngắm sông, ngắm núi gần xa các miền
Ngắm trời ngắm đất bình yên
Cờ bay phấp phới khắp miền nước non.
Tháng 4/2011


DẬY MÀ ĐI
Thế gian có biết bao người
Đủ loại tốt xấu chăm lười khen chê
Cho dù thành phố hay quê
Người trăm công việc đủ nghề làm ăn
Kẻ lười khốn khó quanh năm
Thiếu ăn, thiếu mặc bởi nằm chơi không
Hết nằm rồi lại chạy rông
Sinh ra bất chính, nảy lòng gian tham
Quen ăn mà chẳng muốn làm
Cờ bạc trộm cắp làm càn khắp nơi
Chẳng mấy mà hỏng con người
Cuộc sống vô dụng, cuộc đời bỏ đi
Khuyên ai sống phải nghĩ suy
Lao động vất vả sợ gì khó đâu
Chăm làm chẳng mấy mà giàu
Làm ăn chính đáng ngẩng đầu mà đi
Thế gian chuyện đó thiếu gì
Ngã rồi lại dậy ta đi đúng đường.
Tháng 5/2011


CÔ GÁI THUYỀN CÂU
Trời cao mây trắng bồng bềnh
Giữa dòng sông chảy lênh đênh con thuyền
Bốn bề gió lặng bình yên
Một mình cô gái lái thuyền trên sông
Lưới gai buông thả giữa dòng
Cá tôm đầy giỏ nằm trong khoang thuyền
Nhìn em tôi thấy có duyên
Vội vàng gọi lại lên thuyền để mua
Nghe gọi tay lại ngừng khua
Mỉm cười cô nói: Cá cua rất nhiều
Liệu anh mua được bao nhiêu
Mua ít chẳng bán, mua nhiều khó bê
Chịu khó đợi tối em về
Anh ra ngoài bến mà bê cả thuyền
Tất cả vẫn mới còn nguyên
Cá tôm rồi cả con thuyền của anh
Chẳng ai dám hỏi, dám tranh
Còn em em cũng cùng anh bê thuyền
Bấy giờ tất cả là riêng
Tự anh định liệu có quyền bảo sai.
Tháng 6/2011


THẬT
Xấu tốt cây nhà lá vườn
Thật thà chất phác dễ thương dễ gần
Đơn sơ giản dị là dân
Văn hoa giả tạo đâu cần đâu mong
Yêu đời ngay thẳng không cong
Tay làm miệng nói tấm lòng thiện nhân
Đói no sướng khổ cùng dân
Ngọt bùi cay đắng muôn phần sẻ chia
Vòng vèo vay mượn râu ria
Ta gạt ta bỏ ra rìa đi thôi
Văn chương phục vụ con người
Phúc lộc trời đất giúp đời ấm no
Đâu phải bánh vẽ đem cho
Đẻ đời khó hiểu thêm lo vào người.
Tháng 7/2011


NGƯỜI VÀ NẾT
Dù em má phấn son môi
Nhưng lười lao động liệu còn ai yêu
Dung nhan duyên dáng yêu kiều
Buổi sáng tha thướt, buổi chiều rong chơi
Thế là hoài phí cuộc đời
Làm cho thiên hạ kẻ cười, người chê
Cho dù ở tỉnh, ở quê
Con người phải có một nghề làm ăn
Để đời khỏi chịu tiếng tăm
Là người đẹp mã hay ăn lười làm.
Tháng 8/2010


CHÚC MỪNG XÓM NGÕ
Xóm ngõ nay thật là đẹp đẽ
Nhà cao đường sạch dân mạnh khỏe
Sống văn minh đời vui vẻ
Tình cảm ấm áp già trẻ thương yêu
Hăng say lao động sớm chiều
Tương thân tương ái ít nhiều có nhau
Gặp khi hoạn nạn ốm đau
Người thăm người hỏi trước sau thân tình
Đạo đời nghĩa tử lúc sinh
Bà con xóm ngõ hết mình chăm lo
Tuổi thơ các cháu học trò
Vui chơi nhưng vẫn chăm lo học hành
Mai ngày khôn lớn trưởng thành
Kế tục sự nghiệp cha anh giữ gìn
Tình người đạo lý lòng tin
Phẩm chất lẽ sống tầm nhìn tương lai
Rèn mình đủ sức đủ tài
Đủ sức gánh vác ngày mai với đời

Bây giờ năm mới đến rồi
Chúc mừng ngõ xóm người người bình an
Chúc đời thịnh vượng khang trang
Chúc phúc, chúc lộc họ hàng gần xa.
Tháng 1/2010


CHIỀU HÈ Ở QUÊ
Chiều chiều ra ngắm cánh đồng
Cò bay thẳng cánh, lúa đòng hương thơm
Cỏ cây hoa lá rập rờn
Gió chiều lay động từng cơn rào rào
Đường quê tấp nập ra vào
Trâu, bò, lợn xốn xang khắp làng
Ve kêu, cuốc gọi hè sang
Hoàng hôn nắng trải lụa vàng bờ tre
Khói rơm bếp lửa cay sè
Kẽo kẹt cánh võng bên hè mẹ ru
À ơi mẹ ru con ngủ
Mẹ ru con ngủ, con ngủ đi con
Mai ngày con lớn con khôn
Xây đời tốt đẹp, đẹp hơn bây giờ
Con ơi cha mẹ đang chờ
Đang mong đang đợi từng giờ của con.
Năm 2010
CHỌN NGƯỜI
Rồi đây tôi phải chọn ai
Là người đủ sức, đủ tài thay dân
Để mà giữ mực cầm cân
Bảo vệ công lý giúp dân hoàn thành
Xậy dựng đời sống yên lành
Công bằng dân chủ học hành tự do
Cái ăn, cái mặc khỏi lo
Miễn là lao động làm cho chính mình
Đừng để kẻ trọng, người khinh
Tất cả vì nghĩa, vì tình với dân
Giữ mình có đức có nhân
Cùng nhau đóng góp một phần công lao
Làm cho cuộc sống nâng cao
Xã hội đổi mới ai nào chẳng mong
Người nào được thế dân mừng
Lá phiếu tín nhiệm đồng lòng ghi tên.
Tháng 5/2011


MONG ĐỢI
Gặp em anh đã thấy yêu
Thấy mình duyên nợ rất nhiều với em
Từ khi mới biết làm quen
Anh mong anh đợi cùng em một nhà
Cùng nhau chăm sóc ông bà
Đỡ đần công việc mẹ cha hằng ngày
Để anh đi đó, đi đây
Yên tâm làm việc tháng ngày chẳng lo
Chẳng sợ mưa lớn gió to
Cha già mẹ yếu phải dò trong mưa
Có em đời chắc khác xưa
Công việc san sẻ dư thừa niềm vui
Lại có kẻ đứng người ngồi
Công to việc lớn có người cùng lo
Mai ngày đông đúc tha hồ
Nào con, nào cháu líu lo bên mình
Tứ đời sum họp hiển vinh
Gia đình hạnh phúc, nghĩa tình thắm tươi.
Tháng 5/2011


CHUYỆN NGƯỜI LÍNH
Tuổi tôi mới có mười lăm
Lao động vất vả quanh năm đói nghèo
Bốn nhăm cách mạng – bố theo
Ở nhà cùng mẹ sớm chiều tăng gia
Thấm thoát mười bảy đã qua
Mười tám trốn mẹ bỏ nhà ra đi

Nhập vào bộ đội
Theo đoàn chủ lực
Đi lên Tây Bắc
Đi xuống khu Ba
Đi ra chiến trường
Đánh giặc khắp nơi
Đi tới Ninh Bình
Đánh đồn Non Nước

Bao vây Điện Biên
Đánh đồn A1
Tiến vào trung tâm
Bắt sống Đờ Cát
Một đời đánh giặc
Bát ngát chiến công

Hết giặc trở về
Lại là nhà nông
Chăn nuôi cấy trồng
Ngô lúa đầy đồng
Lơn, gà, trâu, bò
Thứ gì cũng có
Chẳng lo nghèo khó

Lính cách mạng là thế đó
Gian nguy chẳng sợ, gian khó chẳng lùi.
Tháng 6/2011


BẮC NINH
Trước kia tôi ở nơi đây
Phố phường chật hẹp thiếu cây bên đường
Ngày thì nắng, đêm lại sương
Xe chạy khói bụi trên đường bốc bay
Phố xá ồn ã suốt ngày
Ầm ầm tiếng động, rung lay cả nhà
Bến xe rồi cả nhà ga
Rầm rầm tấp nập xe ra tàu vào
Giờ đây khác lạ làm sao
Đường phố rộng rãi cây cao che đầu
Bến xe rồi lại ga tàu
Rầm rầm tấp nập xe ra tàu vào
Giờ đây khác lạ làm sao
Đường phố rộng rãi cây cao che đầu
Bến xe rồi cả ga tàu
Cách xa thành phố dân giàu đổi thay
Nhà cao thì lại có cây
Tán xòe che nắng suốt ngày mát râm
Vườn hoa cây cảnh sen đầm
Cỏ cây hoa lá cảnh xuân bốn mùa
Giờ đây Kinh Bắc khác xưa
Vừa là hiện đại lại vừa văn minh
May ai đã ở Bắc Ninh
Thấy đời hanh phúc, thấy mình sướng vui.
Tháng 6/2011


VỀ THĂM QUÊ NHÀ
Ngọc Động nơi ấy sinh tôi
Tre làng vây lấy khoảng trời trong xanh
Nghĩa Trụ sông nước bao quanh
Ruộng đồng ngô lúa tốt xanh bốn mùa
Hội hè tế lễ đình chùa
Tăng gia sản xuất dân đua nhau làm
Sớm chiều tình nghĩa xóm làng
Bà con thân thích họ hàng hỏi thăm
Làng quê tình nghĩa bao năm
Tôi đi tôi nhớ về thăm quê nhà
Thăm mồ thăm mả ông cha
Bờ sông, bến tắm, cây đa vườn chùa
Ngôi đình, bãi bề năm xưa
Khi tôi còn nhỏ vẫn đùa vui chơi
Ngày nay thay đổi nhiều rồi
Ngã ba bãi bệ là nơi bán hàng
Cầu Gia đằng cổng mả giang
Nhà mọc san sát, đường làng xi măng
Nhà cao mái ngói, mái bằng
Tường xây thay lũy tre làng năm xưa
Chỉ còn có tiếng chuông chùa
Chiều chiều vang vọng vẫn khua đều đều
Vi vu tiếng sáo cánh diều
Chao chao, đảo đảo, tối chiều gió bay
Xa quê bao tháng bao ngày
Thương thương, nhớ nhớ đến nay mới về
Nhìn làng, nhìn xóm thỏa thuê
Thăm thăm hỏi hỏi bốn bề người thân.
Tháng 7/2011


TÂM NGUYỆN CUỘC SỐNG
Thiết tha trân trọng yêu thương
Đó là lẽ sống bình thường thế gian
Khó khăn vất vả, gian nan
Cũng là thực tế phải làm mà ăn
Những người chăm chỉ siêng năng
Được đời quý trọng ngang bằng cao nhân
Bởi họ đóng góp một phần
Công lao sức lức hiến dâng cho đời
Làm cho cuộc sống con người
Ấm no, hạnh phúc vui cười tự do
Đó là tâm nguyện Bác Hồ
Xây dựng cuộc sống tiền đò nay mai
Cũng là trọng đức, trọng tài
Trọng nhân, trọng nghĩa ngày mai cho đời.
Tháng 7/2011


CỐ GẮNG
Những năm tôi ở Cầu Bây
Khó khăn nguy khốn tháng ngày bi thương
Nhà tranh gác tạm lên tường
Chiếu chăn cũng thiếu, cái giường cũng không
Vợ con nheo nhóc đau lòng
Tiền bạc cũng hết, gạo không hột nào
Con đói mớm nước con gào
Ôm con mắt vợ nước trào má nhăn
Mẹ già con nhỏ lăng xăng
Lo chạy tí chút cái ăn tạm thời
Con lớn biết chạy đi rồi
Con bé ngấp ngó ra đời tiếp theo
Đã nghèo lại dấp vào nghèo
Nghĩ mình như vậy khó theo kịp người
Nhưng mà thực tế có rồi
Cần mình chịu khó tất đời đổi thay
Sự thực tính đến ngày nay
Các con khôn lớn đổi thay thật rồi
Cháu lớn chắt đã ra đời
Gia đình hạnh phúc mọi người ấm no
Phúc này tiên tổ phù cho
Còn mình cố gắng chẳng lo đói nghèo.
Tháng 7/2011


HỐI HẬN
Nhớ ngày tôi mới gặp em
Đôi lần tâm sự làm quen dần dần
Qua đông rồi lại sang xuân
Cả hai tính chuyện nhiều lần gặp nhau
Hứa rằng dù ở nơi đâu
Thì ta vẫn cứ trước sau đợi chờ
Thế rồi có chuyện không ngờ
Thời gian tôi vắng em chờ quá lâu
Đò chiều đành phải quay đầu
Đi qua bến khác bắc cầu theo lên
Giờ đây trở lại gặp em
Đôi má vẫn đỏ, nụ duyên vẫn cười
Có điều khác lạ với đời
Đượm buồn, ân hận với người tình xưa
Ngập ngừng e thẹn em thưa
“Chiều đời khắc nghiệp tự mua vào mình
Xin anh hãy nghĩ vì tình
Thương em anh hãy dứt tình năm xưa”.


ĐÓN ANH
Yêu anh ngày nhớ đêm mơ
Em mong, em đợi, em chờ đón anh
Đôi ta tuổi trẻ đầu xanh
Cho dù lên thác xuống ghềnh xông pha
Thì tình, thì nghĩa  đôi ta
Vẫn nồng, vẫn thắm chẳng xa chút nào
Nhớ anh em lại tự hào
Bởi anh dũng cảm xông vào hiểm nguy
Xa gần, chẳng ngại anh đi
Lên rừng xuống biển cũng vì tương lai
Thương anh em cũng nhớ hoài
Nhớ anh em lại trổ tài làm ăn
Làm cho cuộc sống hàng năm
Gia đình đủ  mặc, đủ ăn đều đều
Yêu anh em phải làm nhiều
Em lo, em liệu bao điều thay anh
Chờ cho công việc hoàn thành
Em đến, em đợi đón anh trở về.


CHIẾN BINH
Bao năm chinh chiến gian nguy
Vào chết ra sống sợ gì nữa đâu
Đánh Tây, đánh Nhật, đuổi Tàu
Vào rừng, xuống biển, bắc cầu, hành quân
Trèo đèo, lội suối, chồn chân
Vai vác, lưng cõng, áo quần rách bươm
Gian nan nguy hiểm coi thường
Ngày đêm thẳng hướng chiến trường ra đi
Đánh Ngụy, đuổi Mỹ sá gì
Núi cao, rừng rậm quân đi trập trùng
Tháng ngày cơm nắm muối vừng
Ngủ đêm võng mắc trong rừng trong khe
Mùa đông cho chí mùa hè
Muỗi vắt đầy rệp, bọ ve đốt người
Nhiều khi chẳng thấy mặt trời
Hầm hào lầy lội mọi người lấm lem
Chiến trường sống thế đã quen
Đánh giặc là lại xông lên nhất tề
Đến khi tan giặc quân về
Cùng dân xây dựng làng quê mạnh giàu.
Tháng 10/2011


MẸ TÔI
đời tình nghĩa biết bao
Mẹ tôi người tốt tôi nào dám quên
Tính tình đôn hậu dịu hiền
Mau mồm mau miệng đương nhiên quý người
Váy thâm, áo vải suốt đời
Trầu nhai bỏm bẻm nụ cười thiện thân
Gặp rồi ai cũng muốn gần
Muốn mình gắn bó làm thân nghĩa tình
Với tôi mẹ chẳng có sinh
Thế mà gắn bó  nghĩa tình mẹ con
Mẹ chăm mẹ hỏi sớm hôm
Ốm đau thuốc mem cháo cơm ân tình
Đêm nay tôi vẫn trách mình
Chưa tròn cái nghĩa cái tình đền ơn
Tình mẹ danh tiếng là thơm
Kể đâu đến sự đền ơn với người
Ơn mẹ tôi nguyện suốt đời
Sống cho trong sạch nhớ lời mẹ khuyên
Giữ lấy cái đức dịu hiền
Thương người chớ nghĩ chỉ riêng cho mình.
Tháng 7/2011


NỖI NIỀM MƠ ƯỚC
Thương em anh để trong lòng
Nhớ em anh ngóng anh trông tháng ngày
Bao giờ xong việc nơi đây
Anh về thăm mẹ, thăm thầy, thăm em
Thăm làng xóm thăm người quen
Đi đây đi đó để xem quê nhà
Nhưng năm đi vắng ở xa
Biết bao thay đổi quê nhà khác xưa
Đường cây che nắng ban mưa
Ruộng đồng, hồ cá, ao chùa hoa sen
Vào nhà văn hóa để xem
Thư viện sách báo các em hát hò
Tối về chồng vợ nhỏ to
Thì thào bàn kế để cho ra đời
Con nhỏ bế ẵm cho vui
Để nhà vang dậy tiếng cười trẻ thơ
Đó là niềm ước nỗi mơ
Đó là hạnh phúc đợi chờ bấy lâu.
Tháng 7/2011


ĐỪNG VIN
Chuyện đời khó lắm tính sao
Buồn vui, sướng khổ, thấp cao khó lường
Bao dung, độ lượng yêu thương
Căm hờn, thù hận chẳng nhường nhịn nhau
Tất cả xuất phát từ đâu
Việc này cư xử trước sau do người
Đừng vin lấy cớ tại trời
Để mà lừa dối xa rời lương tâm
Đừng vin vụng tính hóa nhầm
Quên cả tình nghĩa đức nhân con người
Khuyên ai sống ở trên đời
Lấy nhân lấy đức để rồi cầm cân
Làm quan thì phải gần dân
Làm dân phải có tình thân với đời
Trọng tình trọng nghĩa trên đời
Biết nhường, biết nhịn mọi người quanh ta
Đoàn kết làng xóm gần xa
Sống đời hạnh phúc chan hòa yêu thương.
Tháng 3/2011


CHUYỆN ĐỜI ĐÔI LỨA
Đôi ta đậm nghĩa thắm tình
Tháng ngày công việc chúng mình cùng lo
Sớm chiều lặn lội tối mò
Cùng nhau vất vả chăm lo việc đời

Duyên tình gắn bó hai người
Như đôi chim câu đứng ngồi bên nhau
Mỗi khi kẻ ốm người đau
Hết lòng chăm sóc cho nhau chóng lành
Để đời đỏ thắm tươi xanh
Khỏe mạnh bay nhảy chuyền cành kiếm ăn
Để đời tình nghĩa trăm năm
Chim câu ríu rít, vàng anh chung tình
Chuyện đời đôi lứa chúng mình
Như hoa với quả rung rinh trên cành
Hoa thơm quả ngọt mát lành
Tặng người chung thủy để dành mai sau.
Tháng 9/2011


BÀ HÁT BÀ RU
Heo may gió thổi về đây
Trời se se lạnh tháng ngày mùa thu
Bờ tre có tiếng chim cu
Trong nhà bà vẫn hát ru đều đều
Đôi mắt cháu nhỏ có chiều
Lim dim muốn ngủ rất yêu tiếng bà
Xưa kia tiếng hát của bà
Đã ru, đã dỗ mẹ cha cháu nhiều
Ngày nay bà hát những điều
Khuyên lời biết quý biết yêu con người
Làm ăn chăm chỉ chớ lười
Khuyên đời hòa thuận vui tươi ngọt ngào
Gặp nhau cứ hỏi, cứ chào
Cho đời thêm vị cho cao nghĩa tình
Biết ơn, biết trọng người sinh
Đã nuôi đã dạy con mình lớn khôn
Bà ru bà hát sớm hôm
Giúp con, giúp cháu tâm hồn bổng bay
Cùng nhau hăng hái dựng xây
Để rồi cuộc sống mai ngày tốt tươi.
Tháng 8/2011


LUẬT CỦA TẠO HÓA
Luật tạo hóa là thế đó
Vua quan, dân dã cũng khó mà qua
Anh em trên dưới trong nhà
Vàng bạc, tiền của cắn tha tình người
Chúng cấu, chúng xé, chúng lôi
Chuyện này đau sót liệu trời thấu chăng
Xã hội nay đã công bằng
Nhân dân làm chủ phải chăng thực rồi
Thế mà oan khuất cuộc đời
Vẫn đeo vẫn đuổi con người ngày nay
Việc đời vẫn ít đổi thay
Tình người vẫn đắng, vẫn cay, vẫn buồn
Chẳng gì thay đổi được hơn
Bởi vì tạo hóa dấu son đóng rồi
Luật này bắt buộc con người
Ai ai cũng phải thuận trời tuân theo
Cho dù cao thấp giàu nghèo
Mỗi người một cách vẫn theo luật này.
Tháng 7/2011


NGƯỜI CỦA ANH
Tình người trăm mối nhớ thương
Cuộc đời chỉ có hai đường tiến lui
Tiến là chính, tà là lùi
Duyên tình cũng thế mà thôi – anh nhìn
Còn em vẫn vững lòng tin
Anh đi đường chính để tìm tương lai
Cho dù cản trở chông gai
Cách sông cách núi, đường dài khó đi
Anh đâu có phải nghĩ suy
Đường đời chính nghĩa anh đi tháng ngày
Em là con bướm, em bay
Cùng anh tới đích dựng xây cuộc đời
Mặc cho sóng gió ngợp trời
Thì em vẫn cứ là người của anh.
Tháng 11/2011


HẬU SINH
Chuyện đời dở dở hay hay
Tốt tốt, xấu xấu xưa nay lẽ thường
Kẻ dốt lại hay khoa trương
Người tốt khiêm tốn nhịn nhường vị tha
Việc đời hay dở bày ra
Người đời phán xét thật là công minh


Nơi tôi có kẻ hậu sinh
Tuổi đời non nớt tưởng mình đã cao
Sự đời chẳng biết là bao
Cậy mình bằng cấp kêu gào chê cha
Chê cha mẹ, chê ông bà
Quên cả nghĩa mẹ, công cha sinh thành

Quên thầy, quên bạn, nghĩa tình
Khoe khoe, cậy cậy, tưởng mình giỏi giang
Hiểu đâu tình nghĩa xóm làng
Bà con thân thiết họ hàng thương yêu
Gặp khó kẻ ít người nhiều
Nuôi mình ăn học sớm chiều nên danh
Đến nay tạm gọi trưởng thành
Cớ sao đã vội hiếu danh với đời
Nghĩa đời một chữ bẻ đôi
Bị vừng mới nhấm chưa xơi hạt nào
Cỏ cây non yếu chưa cao
Bão dông chưa hứng hiểu sao được đời.
Tháng 8/2011


DÃ TRÀNG THỜI NAY
Dã Tràng se cát biển Đông
Nhọc nhằn mà chẳng nên công việc gì
Ngày nay anh đã ra đi
Cũng vì cuộc sống cũng vì yêu em
Trồng rừng lấn biển ngày đêm
Gió sương chẳng quản, anh quên nhọc nhằn
Chèo thuyền đuổi sóng quanh năm
Cơm độn đầy dạ, đêm nằm chõng tre
Mùa đông cho chí mùa hè
Đắp đê, chắn sóng, đỡ che ruộng đồng
Lúa màu sai quả trĩu bông
Cuộc đời no đủ, má hồng thêm tươi
Đó là công sức con người
Sợ chi sóng gió biển trời như xưa
Dã Tràng ngày trước chịu thua
Biết bao công sức dâng vua Thủy Tề
Ngày nay công sức đem về
Ấm no hạnh phúc tràn trề cho dân.
Tháng 8/2011


MẸ VÀ CON
Mẹ tôi cực khổ lắm thay
Lao động vất vả tháng ngày không ngơi
Tính hiền đức trọng thương người
Yêu con quý cháu suốt đời chăm nom
Kể chi sức yếu gầy mòn
Chỉ lo bất hạnh, cháu con thiệt thòi
Sợ mình mặc nợ với đời
Để sau con cháu mọi người phải lo
Mẹ mong hạnh phúc ấm no
Cuộc đời bình đẳng tự do hòa bình
Mẹ lo mọi kế mưu sinh
Nuôi con nuôi cháu thì mình mới yên
Mẹ tôi phúc đức dịu hiền
Vắng cha mẹ đã giữ quyền nuôi con
Đến nay con lớn con khôn
Nợ đời đã trả, tủi hờn cũng xong
Bao nhiêu khúc mắc trong lòng
Chúng con đã giải mẹ không phải phiền
Công ơn cha mẹ tổ tiên
Con xin báo đáp giữ yên đạo nhà
Mặc đời bão táp phong ba
Tình thương nỗi nhớ mẹ cha vẫn đầy.
Tháng 8/2011


ĐỜI NAY
Bao đời mới có đời nay
Người dân mở mặt mở mày ngẩng cao
Đường quê ngõ xóm đẹp sao
Phong quang sạch sẽ, ra vào đông vui
Cửa hàng, cửa hiệu khắp nơi
Đầm sen, nhà trẻ hồ bơi sân đình
Trường làng tíu tít học sinh
Trống trường rung động lung linh mặt hồ
Nước trong in bóng đôi bờ
Gió thổi phần phật lá cờ tung bay
Đồng ruộng thẳng cánh cò bay
Ầm ầm máy chạy, đường cày thẳng băng
Một năm ba vụ tăng năng
Xã hội dẫn chủ công bằng toàn dân
Người người hăng hái góp phần
Lao động sản xuất, chuyên cần ấm no
Ơn này nhờ Đảng, Bác Hồ
Dân ta độc lập tự do hòa bình.
Tháng 12/2011


XUÂN MỚI
Nhâm Thìn tân xuân phúc đề đa
Rồng đến năm mới lộc đầy nhà
Đổi mới nước Nam dân cường thịnh
Bình yên đất Việt nở đầy hoa

Đón xuân lòng những mong hợp hòa
Mừng xuân người muốn kết gần xa
Hòa bình thống nhất dân thịnh vượng
Chào xuân mới đời vui hát ca.
Ngày 25/12/2011


CHÚC MỪNG XUÂN NHÂM THÌN
Nhâm Thìn năm mới đầu xuân
Chúc người sức khỏe muôn phần tốt tươi
Chúc phúc, chúc lộc khắp nơi
Chúc đời hạnh phúc mọi người ấm no
Chúc cho công việc nhỏ to
Hội bàn dân chủ tự do công bằng
Già trẻ, trai gái lo chăm
Lao động sản xuất tăng năng bội phần
Bà con thôn xóm xa gần
Vì tình vì nghĩa ta cần thương nhau
Chúc đời có trước có sau
Đất nước đổi mới mạnh giàu muôn dân
Thành tâm tôi có mấy vần
Đầu xuân kính chúc toàn dân an bình.
Ngày 1/1/2012


CHUYỆN ĐỜI
Người hỏi ta, ta biết hỏi ai
Đường đời thực sự ngắn hay dài
Người lo công việc thời gian ngắn
Kẻ tham sợ chết muốn sống dai

Những người có đức có tài
E đời bất hạnh bỏ hoài công lao
Kẻ hèn lại tính làm sao
Sống lâu hưởng thụ được cao hơn người
Mặc ai giễu cợt che cười
Miễn mình sung sướng hơn đời là vinh
Chẳng biết đời trọng hay khinh
Tốt xấu là vậy, sự tình thế thôi
Sự đời chẳng phải có trời
Chuyện đời là chính con người làm nên.
Tháng 11/2011


EM MƠ
Nhớ anh em đợi, em chờ
Ngày thì công việc đêm mơ chúng mình
Cầu giai tát nước đầu đình
Mơ anh làm tốt được khen
Mơ anh bắt gặp em rình của chua
Anh được ăn dọa anh thua
Thấy mẹ để bắt của chua cài thiền
Mơ anh làm tốt được khen
Còn em đồng ruộng cũng quen lắm rồi
Thấy mình hòa nhập với người
Chẳng ai chê trách, chê cười như xưa
Lao động chẳng kể sớm trưa
Em làm em học chẳng ai thua nào
Mơ mình hạnh phúc biết bao
Gia đình hòa thuận người nào cũng vui
Tỉnh mơ em dậy em cười
Giấc mơ hiện thực với đời đúng không.
Tháng 9/2011


CHUNG LÒNG
Bình minh rực sáng vừng đông
Vườn hoa đỏ thắm bông hồng hứng sương
Người xe tấp nập đầy đường
Quần xanh áo trắng, trống trường vang lên
Búa nện, máy chạy nổ rền
Ruộng đồng ngô lúa ngày đêm xanh rờn
Xóm làng phảng phất hương thơm
Hoa cau, nếp cốm tám thơm đủ mùi
Ăn no thiên hạ vui cười
Áo hoa quần lụa tân thời com – lê
Phố tỉnh cũng như vùng quê
Tivi xe máy thỏa thuê sức dùng
Đêm đêm điện sáng tưng bừng
Trẻ già khác việc nhưng chung một lòng
Xây đời hạnh phúc ước mong
Giữ gìn đạo đức tổ tông giống nòi.
Tháng 9/2011


TÌNH BẠN
Tặng Thiệu
Thời gian mấy chục năm rồi
Vắng bạn mình vẫn bồi hồi nhớ thương
Nhớ tính khiêm tốn nhịn nhường
Cảm thông chia sẻ tình thương bạn bè
Thẳng thắn, đùm bọc, chở che
Chân thành, tôn trọng, lắng nghe mọi điều
Nhớ bạn ban sáng, buổi chiều
Mình đau, mình ốm bạn đều chăm nom
Bạn bè có lúc giận hờn
Lựa lời can giải thiệt hơn chân tình
Đã lâu đôi bạn chúng mình
Xa cách, vắng bóng, vắng hình bên nhau
Nhớ bạn chẳng thấy bạn đâu
Niềm vui vội tắt, nỗi sầu dâng lên
Nhớ thương bạn cũ không quên
Bao nhiêu kỷ niệm giữ nguyên trong đầu
Giờ đây bạn ở nơi đâu
Cho mình gửi tới một câu ân tình
Một lời cảm tạ tôn vinh
Một niềm thương nhớ nặng tình sắt son.
Tháng 10/2011


SÁNG TÂM
đời lắm chuyện vinh hoa
Công danh phú quý tạo đà hiển vinh
Nhưng rồi ta phải biết mình
Vì đời tâm đức nghĩa tình sáng trong
Sáng tâm sáng tự trong lòng
Việc làm thực tế chứ không nói mồm
Việc đời có thực còn hơn
Một ngàn câu nói qua mồm rồi thôi.
Tháng 11/2011


TÌNH THƯƠNG
Thương nhau hãy thật là thương
Đừng đem mưu kế mật đường nhử nhau
Rồi ra cũng chẳng vèo đâu
Niềm vui chưa thấy, nỗi sầu đa mang
Chờ đâu phú quý giàu sang
Công bằng còn thiếu nỗi oan còn nhiều
Trời mưa chưa khắp, chưa đều
Dân gian khao khát còn nhiều ước mong.
Tháng 11/2011


HẠ LONG VIỆT NAM
Bình minh rực sáng chân trời
Thiên nhiên kì tích, tuyệt vời Hạ Long
Biển xanh nước biếc mây hồng
Gương soi bóng nước trập trùng núi cao
Mênh mông sóng vỗ dạt dào
Tàu thuyền đủ loại ra vào ngoạn du
Hang sâu, động đá hình thù
Muôn vàn cảnh vật ngàn thu tạo thành
Biển trong tôm cá tung hoành
San hô màu sắt xếp thành động tiên
Hạ Long cảnh đẹp thiên nhiên
Kỳ quan thế giới lưu truyền tiếng tăm
Việt Nam sử đẹp bao năm
Kì quan thiên tạo hàng trăm công trình
Thời nào cũng được tôn vinh
Cùng được nhân loại bầu bình ngợi ca
Cho dù bãi biển đảo xa
Đều là tài sản quốc gia giữ gìn
Năm châu nhân loại vừng tin
Việt Nam lịch sử bốn nghìn năm nay
Công trình thiên tạo dân xây
Đều là kì tích ngày nay chọn bầu
Hạ Long được xếp hàng đầu
Công trình thiên tạo để bầu kỳ quan.
Tháng 11/2011



0 nhận xét:

Đăng nhận xét