Thứ Tư, 9 tháng 9, 2015

Thi đàn Việt Nam trân trọng gửi tới độc giả tập thơ " Nặng tình " của Nhà thơ Nguyễn Ngọc Xuyên




HÀ NỘI XƯA
Thăng Long ba sáu phố phường
Xa rồi lại nhớ biết nhường nào đây
Nhớ mùa hoa sữa nở đầy
Hồ Gươm in bóng hàng cây Tháp Rùa
Cổ Ngư, Quán Thánh các chùa
Đồng Xuân, phố cổ xa xưa bao đời
Lất phất tà áo theo thời
Xuân về nảy lộc khắp nơi phố phường
Hàng rong gánh bún bên đường
Thầy đồ, thầy phán rất thương cô nàng
Sáng nào cũng đón mở hàng
Bán bún riêu cua gạch vàng phủ rau
Tây Hồ sóng nước đuổi nhau
Sớm chiều thuyền cá đi câu cập bờ
Sông Hồng nước đỏ lờ lờ
Heo may gió thổi lá khô đầy đường
Nắng thu dán lụa trên tường
Hà Nội bao nỗi mến thương vô cùng
Cảnh đâu dễ sánh được cùng Thủ đô.
2002


MẸ CỦA TÔI
Mẹ ơi đã bao năm rồi
Vắng mẹ, con thấy cuộc đời cô đơn
Có mẹ, con cũng khá hơn
Đi làm sớm tối có cơm mẹ chờ
Dâu về cái thuở bơ vơ
Mẹ dậy, mẹ bảo chân tơ con người
Đến khi các cháu chào đời
Mẹ nuôi, mẹ dậy qua thời ấu thơ
Mẹ mong, mẹ đợi, mẹ chờ
Các con, các cháu bao giờ lớn khôn
Cho dù cha mẹ sớm hôm
Khó khăn vất vả nhiều hơn ở đời
Vẫn mong con cháu nên người
Đến khi từ giã cuộc đời mới yên
Mẹ ơi con cháu không quên
Công cha, nghĩa mẹ, tổ tiên, giống nòi
Quyết tâm xây dựng cuộc đời
Mai ngày khôn lớn thành người đức nhân.
2009


XƯA VÀ NAY
Ngày xưa trên đất nước này
Trăm năm nô lệ đắng cay vô cùng
Cuộc đời trâu ngựa còng lưng
Gia công cõng kẽo bê lưng hầu người
Sống cực sống nhục ít cười
Đêm đen dày đặc, nắng trời thì không
Hận thù sâu nặng trong lòng
Đến ngày cách mạng thành công đổi đời
Mây đen tan dưới nắng trời
Mặt đất bừng sáng cây trời nở hoa
Niềm vui, vui khắp các nhà
Non sông đất nước của ta đẹp giàu
Nông thôn thành thị đâu đâu
Cũng chăm lao động mưu cầu ấm no
Cuộc đời được sống tự do
Làm nhiều làm ít làm cho chính mình
Con đường quốc tế dân sinh
Đồng tâm hiệp lực dân mình tham gia
2009


MỘT THOÁNG SÔNG GIANH
Giữa dòng nước chảy trong veo
Trập trùng rừng núi gió reo đôi bờ
Sông Gianh bao cảnh mộng mơ
Vạn chài buông lưới thả lờ dưới sông
Ngô khoai thóc lúa đầy đồng
Cư dân tận sức dồn công làng nghề
Bánh đa, nón lá tỏa về
Dọc miền sông núi thỏa thuê sức dùng
Sông Gianh tiềm ẩn vô cùng
Đá hoa, gỗ quý thú rừng nước trong
Bình minh rực rỡ nắng hồng
Hang sâu động đá lại lồng cảnh tiên
Nguyên sơ cảnh vật tự nhiên
Núi sông sơn thủy một miền phong lưu
Tình người quý giá chắt chiu
Ven sông đôi lúc đìu hiu gió thổi
Dưới sông sóng đuổi nắng trôi
Mênh mang thảng thốt một thời cổ xưa.
2009

MẸ MONG
Hôm qua em đến thăm nhà
Thấy anh đi vắng, mẹ già ngồi khâu
Mẹ già tóc bạc mái đầu
Hàm răng móm mém nhai trầu không ngon
Nhà thì một mẹ một con
Mẹ rằng mẹ thấy héo hon trong lòng
Bởi vì nhà trống phòng không
Anh đi công tác ai trông mẹ già
Người ta có cháu goi bà
Mẹ thì lọm khọm trông nhà cô đơn
Mẹ mong có cháu thì hơn
Để khi anh vắng sớm hôm vui nhà
Phòng khi anh phải đi xa
Chăng lo, chẳng sợ mẹ già cô đơn.
9/2009


NHỚ BÁC HỒ
Tháng năm mười chín đến rồi
Con ngồi nhớ Bác bồi hồi tâm can
Bác là của cả Việt Nam
Đơn sơ giản dị đầy tràn yêu thương
Tấm lòng sáng tỏa vầng dương
Tư tưởng đạo lý soi đường dân đi

Thương dân Bác có quản gì
Gian nguy vất vả Bác đi dẫn đầu
Đánh Tây, đuổi Nhật, xua Tàu
Chống phá Mỹ, Ngụy mưu cầu cứu dân
Bác ơi con đã bao lần
Được thấy, được gặp, được gần Bác hơn
Đình Dù, Bắc Cạn, Bắc Sơn
Bạch Mai luyện tập sớm hôm trời hè
Ba Đình Bác đứng ô che
Mai Lâm nước vỡ bác về thăm dân
Mỗi lần thấy Bác đến gần
Đời con như được một lần đổi thay
Bác xa mấy chục năm nay
Dân thương dân nhớ hàng ngày Bác ơi
Hy sinh vất vả suốt đời
Đến ngày hạnh phúc Bác rời chúng con
Nước giầu thành phố đẹp hơn
Việt Nam tổ quốc giang sơn sáng ngời
Độc lập thống nhất đến rồi
Nhưng Bác đã vội đi rồi chưa vui

Việt Nam có Bác đổi đời
Hòa bình hạnh phúc người người tự do
Ngày nào áo ấm cơm no
Trẻ già trai gái tha hồ sướng vui
Nhưng buồn một nỗi trên đời
Vắng cha cứu nước thay trời cứu dân.
5/2009


TÔI YÊU QUÊ TÔI
Trời cao mây trắng bồng bềnh
Đồng quê bát ngát mênh mông lúa vàng
Tre xanh kết bụi quang làng
Kĩu kịt gánh cỏ, gái làng đùa vui
Khăn hoa, môi thắm nụ cười
Áo màu quần lụa đẹp tươi má hồng
Đầm sen in bóng nước trong
Bóng ai thấp thoáng lại lồng bóng sen
Làng quê cảnh vật quen quen
Đi đâu xa văng, vẫn thèm về quê
Gái làng xấu đẹp chẳng chê
Đói no, sướng khổ vẫn quê nhà mình
Vẫn yêu đường gạch mái đình
Vẫn yêu cái nghĩa cái tình quê hương
Cái nơi trăm nhớ ngàn thương
Nơi cha, nơi mẹ biết đường nào đây
Cái nơi mẹ cuốc cha cày
Chăm no đồng ruộng để đầy nồi cơm
Cái nơi vất vả sớm hôm
Để đời có được tiếng thơm tình người.
6/2009

GẶP LẠI EM
Gặp em nửa lạ nửa quen
Sao em bùn đất lấm lem thế này
Chuyện trò rồi lại chia tay
Tình cảm xao lãng lâu nay tới rồi
Thời gian năm tháng đã trôi
Gặp em tôi thấy con người đổi thay
Cô bé mảnh khảnh gió bay
Bây giờ lao động hăng say ruộng đồng
Nước da săn sắn má hồng
Thân hình cứng cáp, tấm lòng thẳng ngay
Tình người lẽ sống rất hay
Trung thực, trong sáng đủ đầy tình thương
Em đi đã khắp nẻo đường
Nay em trở lại con đường về đây
Chung lòng, chung sức dựng xây
Quê hương làng xóm nơi này ấm no
Đời vui hạnh phúc tự do
Bấy giờ em lại tha hồ ước mơ.
5/2009


HẸN NHAU RA ĐẦM HÁI HOA
Đêm ấy anh hẹn cùng em
Rủ nhau ra hái hoa sen ngoài đồng
Trời sao sáng tỏ trăng rằm
Lá xanh, bông trắng đầy đầm hương hoa
Rung rinh mặt nước gần xa
Bóng người hòa lẫn bóng hoa dưới đầm
Nhị vàng hoa trăng khép dần
Môi em đỏ mọng bao lần thơm hoa
Thì thầm tiếng nói đôi ta
Đêm nay hóng mát ngắt hoa trăng rằm
Mai về bố mẹ sang thăm
Chúng mình lại nhớ đêm rằm hái hoa
Sau này nụ khép mở ra
Hoa thơm nhân quả hai nhà mừng vui

Chuyên xưa ngày đó đâu rồi
Liệu bà còn nhớ thuở thời đôi ta
Rủ nhau ra đầm hái hoa
Để nay có cháu gọi bà gọi ông.
7/2009



LÍNH BIÊN PHÒNG
Rầm rập vó ngựa biên cương
Núi cao rừng rậm con đường khó đi
Xông pha người lính biên thùy
Áo xanh, mũ vải ngưạ phi núi rừng
Suối sâu người ngựa lội cùng
Dốc cao nối chạc dây rừng leo lên
Ngày đêm gìn giữ bình yên
Mọi miền tổ quốc giữ yên đất trời
Các anh ta súng không rời
Trong rừng, trên núi, biển khơi, bãi lầy
Vẫn canh vẫn giữ đêm ngày
Cho từng tấc đất dựng xây tiền đồn
Mặc cho sắn nướng thay cơm
Than nứa thay muối, bữa cơm chân đèo
Ăn rồi tiếp tục lai leo
Đi tìm dấu vết lần theo bọn người
Cố tình quấy rối cuộc đời
Làm cho bất ổn khắp nơi biên thùy
Các anh người lính xá chi
Khó khăn gian khổ hiểm nguy ở đời
Chỉ lo gìn giữ đất trời
Giang sơn, gấm vóc, giống nòi bình yên.
5/2009


CÓ NHỮNG BÀI THƠ
Bài thơ hay là câu đố
Chuyện này từ lâu đã có nhiều rồi
Bởi vậy tình cảm của tôi
Cũng xin góp ý vài lời tâm giao
Mong người suy nghĩ làm sao
Bài thơ câu chữ lọt vào người nghe
Thực hư xấu tốt khen chê
Mọi người hiểu biết hả hê tấm lòng
Hay đâu câu chữ lòng vòng
Ngôn từ ý tứ lượn cong rối mù
Nội dung bố cục lơ mơ
Xem chừng người biết làm thơ cậy tài
Thơ viết chẳng để cho ai
Mà viết chỉ để khoe tài thế thôi
Coi mình đã giỏi hơn người
Làm thơ cốt để cho đời biết danh
Tôi nay có chút lòng thành
Xin người hãy bỏ cái danh hão huyền
Để cho thiên hạ đỡ phiền
Phải xem, phải đọc, tốn tiền khó nghe.
4/2009

TIẾNG CƯỜI
Trời cao sáng tỏ trăng thanh
Các con đã ngủ, nhớ anh em buồn
Hoa tươi nhờ nắng nhờ sương
Có nắng,không sương hết đường hoa tươi
Em mong có tiếng anh cười
Từ khi anh vắng thì đời kém vui
Anh như bóng mát mây trời
Em như đứa trẻ đang ngồi bóng mây
Anh như hoa lá trên cây
Em như con bướm lượn bay quanh vườn
Anh là nỗi nhớ tình thương
Có an hem đã tìm đường về đây
Giờ đây trời nắng không mây
Mình em sao thể thay mây giữa trời
Để có bóng mát con ngồi
Để em có được tiếng cười của anh.
7/2009

TÌNH ĐỜI
Gặp anh giữa buổi chiều quê
Đôi dòng tâm sự nhiều bề mến yêu
Lời thăm tiếng hỏi yêu kiều
Xuân ngoài ba chục đã siêu tình đời
Tính người chân thực tuyệt vời
Tấm lòng cởi mở để đời nhớ thương

Hỏi anh đi mấy nẻo đường
Để em gọi nhớ, gọi thương về cùng
Cho dù xuống biển lên rừng
Mong anh hãy nhớ xin đừng quên em
Gặp anh tuy mới mà quen
Tình người anh để trong em tình đời

Gặp anh ngưỡng cửa cuộc đời
Nghe anh tâm sự con người đáng yêu
Trong anh ấp ủ rất nhiều
Những niềm hy vọng, những điều ước mơ
Xa anh em đợi, em chờ
Tình người trung thực, bao giờ cũng tin.
4/2009



VÌ QUÊ
Bao ngày anh đợi em chờ
Học xong thi đỗ ước mơ đã thành
Anh về lập nghiệp công danh
Trồng cây thả cá phủ xanh quê nhà
Đàn bò, đàn lợn, trại gà
Cháu con quấn quýt ông bà sướng vui
Xóm thôn rộn rã tiếng cười
Trẻ, già, trai, gái người người đáng yêu
Cây đời quả ngọt rất nhiều
Hoa cau thơm ngát sớm chiều vùng quê
Vì quê anh đã trở về
Lội bùn, cuốc đất say mê làm giầu
Sửa đường, xây cống, bắc cầu
Vườn cây hoa quả đủ mầu – hương thơm
Còn em đồng ruộng sớm hôm
Lúa ngô, lạc đỗ cháo cơm hàng ngày
Nuôi con, phụng dưỡng mẹ thầy
Cả hai chung sức dựng xây cuộc đời
Vùng quê đẹp lắm người ơi
Giầu lòng mến khách là nơi quê này.
7/2000


MÙA HÈ
Đầm sen man mát xanh xanh
Gương hồ sóng nước long lanh nụ cười
Lúa đồng vàng chín khắp nơi
Nắng oi thức giấc con người ngủ trưa
Bờ tre cuốc gọi nhạt thưa
Đàn ve kéo nhạc sớm trưa vang trời
Gốc cây bóng mát tôi ngồi
Ngửa mặt đón gió của trời thổi qua
Mát mặt mát cả làn da
Dang tay ôm gió từ xa mát lòng
Ngày ngày công việc ngoài đồng
Trồng khoai cấy lúa nhà nông quản gì
Nắng mưa giá rét xá chi
Cho dù vất vả cũng vì ngày mai
Mùa hè nắng rát kéo dài
Cháy da, xém mặt chẳng ai sợ gì
Ruộng đồng cầy cấy cứ đi
Chăm lo thu hái tới khi xong mùa.
8/1999

CHẲNG AI QUÊN
Trưa hè xe chạy vù vù
Mặt đường đất cát bụi mù bốc lên
Nhà máy dầu khói cộng thêm
Phố phường ngột ngạt kêu lên ồn ồn

Giờ thì sướng nhất nông thôn
Có cây bóng mát hương thơm lúa đồng
Ruộng vườn thoáng đãng mênh mông
Ít xe, ít bụi ít nồng khói xăng
Ao hồ sông sạch nước trong
Trâu bò tắm mát thong dong về chuồng
Người đi dạo mát trên đường
Rủ cây gọi gió thổi đường sạch bong
Đàm sen thơm mát tấm lòng
Mây xanh, mây trắng, mây hồng chở che
Mùa đông cho chí mùa hè
Cây xanh làm lọng, lũy tre làm tường
Chẳng ai quên được ruộng vườn
Cây xanh bóng mát ao chuôm quê mình
Chẳng ai quên được nghĩa tình
Bà con làng xóm quanh mình giúp nhau.
8/2009


MÙA XUÂN MỚI
Cây xanh lất phất lộc non
Gió bay mưa bụi đang vờn khóm hoa
Chiền chiện tiếng hót kiêu sa
Đầm sâu hoa súng nở ra tím màu
Nông thôn thành thị đâu đâu
Hội hè cũng mở khẩn cầu bình an
Mừng vui khắp phố, khắp làng
Giọng ca tiếng hát vang vang đất trời
Xuân này thay đổi nhiều rồi
Vùng quê có điện, dân thời ấm no
Phố phường thoáng mát đường to
Hai chiều xuôi ngược ô tô đi về
Chiều nay em lại lên đê
Nhìn sang nhà máy – anh về hay chưa
Các con đang đợi anh đưa
Đi xem hội rước giữa mùa xuân vui
Mùa xuân trảy hội đông người
Nhà ta hòa lẫn dòng người cùng đi.
1/2000


BẾN ĐÒ NĂM XƯA
Năm xưa ở bến đò này
Có bao khách đợi tối ngày sang ngang
Dưới đò cô lái dịu dàng
Chèo thuyền đưa khách đi sang đón về
Đò ngang cô gái làng quê
Áo màu quần lụa nón che má hồng
Vuwangx tay chèo lái giữa dòng
Gió to sóng cả khách đông vẫn cười

Giờ đây cô gái đâu rồi
Để lại hình bóng trong tôi nhớ hoài
Sang sông cầu vượt bắc dài
Con thuyền gác mái nằm ngoài bãi dâu
Xa gần khách ở nơi đâu
Qua đây cũng phải vượt cầu qua sông
Qua cầu vẫn nhớ má hồng
Cô lái đưa khách vượt dòng năm xưa.
7/2009

CHỮ TÌNH
Sông dài, biển rộng, núi cao
Tình sâu, nghĩa nặng lo sao đủ đầy
Hoa thơm quả ngọt dâng đầy
Kính cha, kính mẹ, biếu thầy, tặng cô
Cuộc đời tính toán từng giờ
Thời gian có hạn chẳng chờ đợi ai
Siêng năng học hỏi thành tài
Tu tâm tích đức ngày mai lên người
Công cha, nghĩa mẹ sinh người
Công thầy dạy dỗ giúp đời vinh hoa
Trời cao đất rộng của ta
Thiên thời địa lợi nhân hòa xưa nay
Vẫn là nền tảng dựng xây
Cuộc đời hạnh phúc mai ngày hiển vinh
Nhắc ai nên giữ chữ tình
Cho sông, cho núi, cho mình thắm tươi.
7/2009


NHỚ MẸ
Trời đã rét, trời lại mưa
Con ngồi nhớ mẹ, chuyện xưa con buồn
Mẹ ơi con đã lớn khôn
Vắng cha, vắng mẹ tủi hờn biết bao
Ngày xưa khổ cực làm sao
Cơm độn củ chuối mẹ nào được no
Váy nâu dày cộp như mo
Áo rách mẹ khoác để cho kín người
Nhà thì hở nóc nhìn trời
Dại thưa vách đất tả tơi tứ bề
Các con đói rét ngồi lê
Đi làm đói mệt trưa về cùng con
Sữa mẹ vắt mãi chẳng còn
Anh em túm váy nỉ non khóc hoài
May sao mẹ có củ khoai
Lau chùi vào áo con nhai ngon lành
Cả nhà mặt bủng da xanh
Thương nhau làng xóm cũng đành nhìn nhau.

Ngày nay nước mạnh dân giàu
Các con các cháu ngẩng đầu đi lên
Có cơm, có áo, có tiền
Được sống hạnh phúc, được quyền tự do
Ơn này nhờ Đảng, Bác Hồ
Nhân dân mới được ấm no đủ đầy

Mẹ ơi đời đã đổi thay
Con ngồi nhớ lại những ngày năm xưa
Nhớ đói, nhớ rét, nhớ mưa
Nhớ cha, nhớ mẹ chuyện xưa con buồn.
4/2009


CHIỀU QUÊ
Nắng chiều tỏa sáng đồng quê
Gió đưa hương lúa bay về rất thơm
Sau tre bếp khói lửa rơm
Bập bồng bọt trắng nồi cơm các nhà
Quanh vườn túc tích đàn gà
Trong chuồng lợn rít váng nhà đòi ăn
Bóng tre rủ mát góc sân
Già trẻ tíu tít quay quần bên nhau
Quý ông cháu vuốt chòm râu
Ông yêu cúi xuống cụng đầu cháu ngoan
Còn bà giọng nói đã khàn
Bế đưa cháu nhỏ “ nựng ” nhoan nhất nhà
Dâu con tất bật vào ra
Cơm canh bèo cám lợn gà xong xuôi
Tồi rồi phân việc từng người
Ngày mai cụ thể cong rồi nghỉ ngơi
Học xong các cháu được chơi
Ti vi bật mở mọi người cùng xem
Thường ngày nếp đó đã quen
Tham công tiếc việc chẳng thèm nghỉ ngơi
Chiều quê có thế mà thôi
Làm ăn vất vả nhưng đời rất vui.

TẠM XA
Trời cao trăng tỏ trăng mờ
Yêu anh em đợi, em chờ bấy lâu
Hoa thơm, nhị trắng đủ mầu
Còn anh chí khí dẫn đầu nam nhi
Nơi nào gian khó anh đi
Đào sông lấp biển cũng vì ngày mai
Làm trai thỏa sức đua tài
Xây xây, đắp đắp tương lai cho đời

Yêu anh nhớ lắm anh ơi
Nhưng vì đất nước con người tạm xa
Anh đi mọi việc quê nhà
Em cùng anh chị mẹ cha lo làm
Khó khăn vất vả cùng bàn
Lao động sản xuất xóm làng thi đua
Mỗi năm thắng lợi được mùa
Thêm nhiều kiến trúc được đưa vào dùng
Trường mới, cầu bắc qua sông
Đường đi xây vỉa bê tông đổ nền
Nhà mình ngõ mới làm nên
Nền đường lát gạch hai bên hàng rào
Hoa sent hay rác hồ ao
Cổng làng xây mới đón chào khách thăm
Anh đi xa vắng mấy năm
Quê mình thay đổi tiếng tăm khắp vùng
Mai ngày công việc đã xong
Anh về mở hội mừng công xóm làng.
5/2009

CHỒNG TÔI
Chúng tôi cùng ở làng này
Bạn bè hàng xóm xưa nay thân tình
Ngờ đâu hai đứa chúng mình
Vượt qua tình bạn kết thành nhân duyên
Kháng chiến mấy chục năm liền
Ông đi đánh giặc khắp miền Bắc Nam
Công đồn, phục kích chống càn
Đánh Tây, đuổi Mỹ, phá tan Ngụy Tề
Hòa bình ông lại trở về
Cùng nhau xây dựng làng quê mạnh giàu
Mặc cho tóc bạc mái đầu
Ông vẫn cứ muốn làm giàu quê hương
Giúp con đưa cháu tới trường
Cùng dân kiến thiết xây đường bê tong
Nfhoa xây quả vun trồng
Bà con làng xóm tỏ lòng mến thương
Nhớ khi ông ở chiến trường
Cứu dân đánh giặc máu xương tiếc gì
Bây giờ vất vả sá chi
Miễn là hợp sức ông thì xung phong
Nhìn ông tôi xót trong lòng
Tuổi già sức yếu vẫn không giữ mình.
7/2009

MÙA MƯA LŨ
Bập bùng đám lửa thâu đêm
Mưa to gió lớn nước lên ầm ầm
Canh đê các điếm đi tuần
Soi tìm vết nứt nước ngầm qua đê
Cho dù vất vả mọi bề
Thì ta vẫn phải giữ đê an toàn

Cọc tre bao cát sẵn sàng
Túi thép, đá hộc chuyển mang đủ đầy
Xung kích trực sẵn đêm ngày
Xe máy xẻng quốc có ngay khi cần
Bộ đội cùng với nhân dân
Các ngành phối hợp khi cần đi ngay
Chẳng sợ mưa lũ nước đầy
Cùng nhau chung sức, chung tay giữ gìn
Để cho làng xóm bình yên
Thiên tai địch họa hết quyền hung hăng.
8/2009


ĐIỆN SÁNG
Trời cao gió thổi mưa bay
Chiều tà khói tỏa đó đây khắp vùng
Cây xanh gọi gió đi cùng
Bóng cây vội vã nửa mừng nửa lo
Sợ rằng điện sáng không cho
Màn đen kéo đến lần mò đêm thâu
Bởi vì ở khắp đâu đâu
Dòng điện tỏa sáng đèn giầu rút lui
Điện sáng hơn cả sao trời
Xua đuổi bóng tối hết nơi trốn tìm
Điện về ánh sáng niềm tin
Cuộc đời thay đổi chẳng tìm đâu xa
Điện về vô tuyến đài loa
Điện về làng bản trẻ già mừng vui.
7/2009


CON NGƯỜI QUÊ TÔI
Cho dù vượt biển trèo non
Khó khăn gian khổ, mỏi mòn chân đi
Thời gian là mốc để ghi
Lòng dân đã quyết ắt thì thành công
Mặc cho nước ngập mênh mông
Mặc cho nắng hạn ruộng đồng cháy khô
Mưa ngập tát nước ngăn bờ
Đồng khô múc nước ao hồ đổ lên
Làm ăn bằng chí vững bền
Chống trời chủ động dành quyền về ta
Toàn dân từ trẻ đến già
Cùng nhau hợp sức tham gia đồng đều
Ngày công đóng góp cho nhiều
Biến vùng nghèo đói thành điều ước mơ
Biến cái không có bao giờ
Trở thành sự thật ước mơ bao đời
Cái gì chỉ biết nhờ trời
Thì nay lại chính con người làm nên.
9/2009


MỘT TRẬN CHỐNG CÀN VEN ĐƯỜNG 5
Kháng chiến mấy chục năm trường
Toàn dân đau khổ tổn thương con người
Bao gương dũng cảm tuyệt vời
Cha tôi trong số những người hy sinh
Năm ấy giặc vây thôn mình
Lùng bắt du kích đánh mìn đường 5
Cha tôi cùng đội xung phong
Xông ra cửa hậu phá vùng địch vây
Biệt ba lính võng, bốn Tây
Quân địch bỏ chạy hết vây hết càn
Hôm sau mấy thằng Việt gian
Rình mòn lén lút đi sang các vùng
Chó săn sục sạo lung tung
Nó về dắt chủ sang lung bên sông
Quân địch cậy thế mình đông
Cả ba đại đội tấn công vào làng
Mười ba du kích sẵn sàng
Đánh nhau với địch khắp làng đến đêm
Quân địch chi viện đông thêm
Chúng dùng đại bác đại liên bắn vào
Quân ta bị vỡ chiến hào
Lưỡi lê, mã tấu ào ào xông lên
Giặc lung lựu đạn tiểu liên
Quần nhau tơi tả suốt đêm trong làng
Đến sáng đich rút vây càn
Xe lớn, xe bé địch mang xác về
Trong làng tổn thất cũng ghê
Tường đổ nhà cháy, máu mê đầy đường
Dân làng đau xót tiếc thương
Mười ba chiến sĩ kiên cường hi sinh
Từ đó quân sặc phát kinh
Không dám cậy thế tự mình vào ra.
8/2009



BÁCH NGHỆ
Chồng tôi nghề cũ xưa nay
Nắng mưa vất vả suốt ngày xe ôm
Tối về như xác không hồn
Cả nhà lo lại bồn chồn xót thương
Giờ đây đi lại trên đường
Tai họa bất trắc vẫn thường xảy ra
Bố mẹ nay tuổi đã già
Con thơ vợ dại ai mà trôn nom
Thấu lòng bố mẹ vợ con
Đường dài vẫn phải mải mòn bánh xe
Vật vờ bến bãi vỉa hè
Thấy ai gọi đến tiếng xe là vào
Mặt mày hớn hở mời chào
Xa gần sớm muộn nơi nào cũng đi
Khó khăn nguy hiểm sá gì
Miễn là có khách thì đi cả ngày

Sướng chi nghề nghiệp kiểu này
Chẳng qua để tránh ăn mày mất danh
Suốt đời phải thế đã đành
Dân gian bách nghệ mới thành dân gian.
8/2003


CÁCH MẠNG THÁNG TÁM
Vầng đông bừng sáng lên rồi
Non sông đất nước rực trời cờ bay
Việt Nam độc lập từ đây
Công nông trí thức dựng xây chính quyền
Đấu tranh thống nhất ba miền
Nhân dân làm chủ được quyền tự do
Ơn này nhờ Đảng, Bác Hồ
Lãnh đạo cách mạng phất cờ tiến lên

Việt Nam hai tiếng vang lên
Năm châu chấn động gọi tên bác Hồ
Cách mạng tháng Tám mùa thu
Việt Nam độc lập tung hô vang trời
Tầu, Tây, Mỹ Ngụy tả tơi
Giang sơn một mối đất trời bình yên.
7/2009


CHẲNG ĐÂU THAY ĐƯỢC
Lâu rồi tôi mới về quê
Nhớ khi còn nhỏ làng quê còn nghèo
Cha cày, mẹ cấy tôi theo
Chăn trâu cắt cỏ sớm chiều quanh năm
Trưa về trời nắng trâu đầm
Còn tôi tránh nắng vào nằm gốc đa
Cầu xây sông rộng bắc qua
Vào làng lối chính phải qua cầu này
Bờ sông rợp bóng hàng cây
Thuyền câu thả lưới bủa vây giữa dòng
Tháng ba, tháng tám ngoài đồng
Ruộng khô đất trắng dân làng xót xa
Chum vại bồ cót trong nhà
Vét tìm cũng chẳng kiếm ra được gì
Cảnh đời thiếu thốn thật bi
Nhiều người đã bỏ ra đi khỏi làng
Lên rừng xuống biển lang thang
Ngày nay thay đổi xóm làng khác xưa
Cơm ngày ba bữa dư thừa
Mọi mặt đời sống hơn xưa rất nhiều
Tình làng nghĩa xóm sớm chiều
Thăm hỏi giúp đỡ bao điều rất hay
Vùng quê đổi mới từng ngày
Cái ăn, cái mặc nhà xây khắp làng
Trong nhà đủ thứ khang trang
Mọi người phấn khởi xóm làng mừng vui
Quê này là chốn sinh tôi
Chẳng đâu thay được cái nôi quê mình.
10/2009


CHÀNG NGỐC MUA QUAN
Mấy năm nay trời phát lộc
Nước mạnh dân giàu, chàng ngốc trong làng
Cũng đua đòi học hỏi làm sang
Mua ngôi bán chức rõ ràng không sai
Cả làng bất cứ là ai
Cùng đi ra chợ mua hài mua lọng
Lại lo mở đường cho rộng
Tránh ông tân trạng che lọng nghênh ngang
Kiệu ông hơn cả xe làng
Ô tô xe máy xếp hàng đi theo
Đằng sau lũ trẻ hò reo
Mừng người mua trạng đeo treo đầu rồng
Nhỡ trời nổi gió, nổi dông
Lại đưa quan trang lên không về trời
Vùng quê lại thiếu một người
Trông nom làng xóm để đời bình yên.
10/2009



BÁC Ở CHIẾN KHU
Trập trùng núi thấp núi cao
Rừng xanh gió thổi rì rào vi vu
Cây cao khỉ vượn đánh đu
Đường mòn dẫn lối chiến khu đi vào
Lê Nin suối chảy ào ào
Các Mác núi đá dẫn vào hang sâu
Bác Hồ tóc bạc mái đầu
Bao đêm Bác thức mưu cầu cứu dân
Lán tre bàn đá góp phần
Cùng Bác đánh đuổi thực dân cầm quyền
Chiến khu rừng núi tĩnh yên
Bác ngồi làm việc thâu đêm đèn dầu
Giản dị trong bộ đồ nâu
Long lanh đôi mắt chòm râu phai vàng
Anh lính gác lòng thắt đau
Thương Bác gian khổ dãi dầu gió sương
Nhưng Bác vẫn chỉ biết thương
Người lính ở ngoài chiến trường hi sinh
Người dân vì nước quên mình
Kháng chiến cứu nước hi sinh không lùi
Chín năm đánh Pháp thắng rồi
Năm tư giải phóng Bác rời chiến khu
Về với Hà Nội Thủ đô
Cùng dân gìn giữ cơ đồi giang sơn.


MONG ĐỢI CÂY CẦU
Lên núi ngắm cảnh thông reo
Lội suối nhìn cá bơi theo giữa dòng
Vào rừng chặt đoạn cây song
Nối buộc hai đầu vượt dòng sông sâu
Bao giờ ta bắc xong cầu
Nước sâu, sông rộng có cầu ta qua
Trước kia phố chợ còn xa
Sau này phố chợ gần nhà đây thôi
Đợi khi cầu bắc xong rồi
Ta đi, ta lại khắp nơi trong vùng
Có xe, có ngựa đi cùng
Chẳng còn cái cảnh còng lưng đeo gùi
Chẳng sợ nước lũ cuốn trôi
Chẳng lo dây tuột dây rơi giữa dòng
Những khi có việc sang sông
Cả xe, cả ngựa thong dong đi về
Ngồi xe, ngồi ngựa ngắm quê
Thấy lòng thanh thản tràn trề niềm vui.
10/2009



MÙA HOA SEN
Trưa hè trời nắng chang chang
Hồ sen bảy mẫu đầu làng nở hoa
Hương sen thơm mát tỏa ra
Cả làng được hưởng hương hoa của hồ
Những năm nắng hạn đồng khô
Hoa sen vẫn nở dưới hồ nước trong
Xóm làng trai gái đều mong
Mùa hè sen nở ruổi rong quanh hồ
Mùa sen kết mối duyên tơ
Những đêm trăng sáng bên bờ nhiều đôi
Cùng nhau tâm sự ngỏ lời
Tình duyên đôi lứa suốt đời yêu nhau
Hẹn hò đông tới trầu cau
Kiệu hoa đón rước cô dâu về nhà
Đây là câu chuyện người già
Tấm lòng cởi mở nói ra thật thà.


NẮNG
Mùa đông năm nay lạnh quá
Cuộc sống quanh ta băng giá mất thôi
Cỏ cây, muông thú con người
Đang chờ ánh sáng mặt trời ấm lên
Xua tan nắng tuyết từ trên
Mang lại sự sống vững bền nhân gian

Giá lâu nhiều tứ sẽ tàn
Xuân sang ấm áp nắng vàng đẹp tươi
Nắng ấm hoa nở rực trời
Muôn dân hạnh phúc cuộc đời đổi thay.
2/2009

LUẬT ĐỜI
Thế gian có chuyện nực cười
Muốn ăn cơm trắng lại lười cả nhai
Thích khen, thích nịnh giỏi tài
Lên mặt ông chủ để sai mọi người
Muốn làm ông lớn để ngồi
Thế mà ngu dốt luật đời xưa nay
Luật đời có trả có vay
Muốn ăn đầu óc chân tay cùng làm
Có chí thì mới làm quan
Có đức có đạo thế gian tôn sùng.



ĐỔI HƯỚNG GIÓ THU
Mùa này đổi hướng gió trời
Máy tan mưa tạnh đất trời sáng ra
Mơn man gió mát làn da
Hương đồng lúa cốm quê ta thơm lừng
Heo may gọi lá về rừng
Thuyền câu ông lão ung dung thả mồi
Mặt hồ sóng đuổi lá trôi
Ghế đá ai đó đang ngồi đọc thơ
Mùa thu sáng đẹp như mơ
Người đời ai lỡ hững hờ với thu
Bờ tre cánh võng tiếng ru
Cái nôi cuộc sống mẹ ru cuộc đời.
1/2010


MÙA XUÂN CỦA LÀNG QUÊ
Xuân về én lượn khắp nơi
Gió xua mưa bụi, đầy trời hoa bay
Rượu ngon nồng thắm tình say
Nắng vàng cấy lộc, cành cây nẩy mầm
Thi nhân cao giọng thơ ngâm
Bức tranh toàn cảnh mùa xuân nổi màu
Đồng xanh ruộng lúa con trâu
Cây đa, giếng nước, cây cầu, đầm sen
Mái đình ngõ xóm thân quen
Làng trên xóm dưới anh em nghĩa tình
Gái làng hiền dịu đẹp xinh
Hội hè sắm sửa cho mình lụa tơ
Má hồng, nón trắng, bài thơ
Môi son đỏ mọng đợi chờ tình duyên
Hội xuân cầu nguyện bình yên
Làng quê thịnh vượng,
                                                          thánh hiền thương dân.
12/2009


NĂM HỌC MỚI
Tùng tùng tiếng trống khai trường
Khắp nơi, khắp nẻo đầy đường học sinh
Toàn dân hăng hái nhiệt tình
Khai trường mở hội linh đình khắp nơi
Cờ hoa rực rỡ đầy trời
Quần xanh áo trắng nụ cười tiếng ca
Ba miền đất nước gần xa
Các trường các lớp như hoa đủ màu
Trống trường vang động tới đâu
Hoa đời đua nở sắc màu tương lai

Muốn cho đất nước ngày mai
Giàu đẹp ta chọn nhân tài từ đây
Ta đắp cái đức cho đầy
Trò học cho tốt, thầy dạy cho hay
Ủ mầm ươm giống từng ngày
Gia công vun đắp dựng xây cho đời.


LUẬT SỐNG
Cha già mài sắt làm kim
Mẹ già kéo sợi để tìm chỉ khâu
Nuôi con vất vả bạc đầu
Trồng cây vun bón quản đâu công hoài
Hỡi rằng làm thế vì ai
Có phải cuộc sống ngày mai con mình
Vì con dù phải hi sinh
Thì ta cũng phải xả mình xông lên
Chẳng ai được phép được quyền
Cho mình là đủ ngồi yên được rồi
Công bằng cuộc sống ở đời
Muốn ăn muốn hưởng con người phải lo
Không làm thì chẳng ai cho
Đừng ngồi mà đợi mà chờ uổng công.
11/2009

LỊCH SỬ
Trời Nam mây phủ mịt mù
Bỗng nhiên sấm chớp ù ù nổi lên
Mặt trời xua bóng mây đen
Việt Nam hai chữ lóe lên sáng ngời
Sao vàng cờ đỏ rợp trời
Ba Đình Hà Nội là nơi Bác Hồ
Đọc bản Tuyên ngôn dưới cờ
Việt Nam độc lập bây giờ tự do
Nhân dân làm chủ cơ đồ
Hòa bình hạnh phúc dành cho dân lành
Cờ hoa rực rỡ đô thành
Tiếng Bác vang vọng rõ rành từng câu
Móng Cái cho đến Cà Mau
Giang sơn một dải cùng nhau giữ gìn
Con đường cách mạng vững tin
Việt Nam lịch sử bốn nghìn năm ghi
Giặc đến rồi giặc phải đi
Non sông nước Việt một li không rời.
6/2001

NẶNG TÌNH
Buổi tối nay trời rét lắm
Nhớ thương cha mẹ con nằm không yên
Cha là lái, mẹ là thuyền
Con là vàng ngọc của riêng hai người
Ngọc vàng có thể đánh rơi
Các con đâu dễ để người tuột tay
Bao năm xa cách rồi đây
Nhớ cha thương mẹ lòng này héo hon
Nhớ khi bé nhỏ cha còn
Sớm hôm dạy dỗ trông nom tận tình
Cha theo từng bước con mình
Nâng con khi ngã, xả mình vì con
Mẹ thì héo hắt gầy mòn
Nhịn ăn, nhịn mặc nuôi con nên người
Mong sao con sống ở đời
Có nhân, có đức thành người thành nhân
Cho dù vất vả ngàn lần
Đói cơm rách áo mẹ cần chi đâu
Cha mẹ chẳng muốn làm giàu
Chỉ mong, chỉ ước, chỉ cầu nuôi con
Đủ tài, đủ đức lớn khôn
Vào đời gánh vác sớm hôm thay mình
Đó là quy luật dưỡng sinh
Công cha, nghĩa mẹ, nặng tình con mang.
12/2009


ÔNG TÔI
Quê tôi bến nước dòng sông
Tiếng ru của mẹ trong lòng xót xa
Cách đây mấy chục năm qua
Còn sông đầy nước vỡ ra đầy đồng
Cả cha, cả chú, cả ông
Ra đê chắn lụt ngăn sông cứu người
Mưa to sấm chớp đầy trời
Giữa dòng nước xoáy nhiều người lao ra
Ông tôi sức yêu tuổi già
Cũng bơi cũng lội vào ra nhiều lần
Chỗ vỡ hàn khẩu hẹp dần
Ngờ đâu sóng giận ầm ầm cuốn trôi
Cuốn kè, cuốn cả ông tôi
Đến khi nước rút thì trời tạnh mưa
Cả làng, cả xã tiến đưa
Ông tôi lên táng tại chùa Núi Tiên
Năm ấy thiệt hại cũng nhiều
Nào người nào của bao điều xót xa
Dần dần chuyến ấy cũng qua
Ngày nay chuyện mới dân ta rất mừng
Kê đè củng cố không ngừng
Mùa màng xanh tốt cả vùng ấm no
Ông tôi thì chẳng bao giờ
Được hưởng cái ấm, cái lo vùng này.


SAU TRẬN MƯA RÀO
Trời chiều sau trận mưa rào
Trong làng ngoài đồng ao chuôm nước đầy
Màu xanh trả lại cho cây
Không khí mát mẻ đổi thay rất nhiều
Hoàng hôn lại nhớ buổi chiều
Nắng vàng lấp lánh nhiều điều chắn mưa
Xóm làng tiếng gọi tiếng thưa
Mọi người hoan hỉ trận mưa mát trời
Ngày mai ruộng đồng khắp nơi
Người cầy, người cấy nắng phơi lúa vàng
Trống trường rung động âm vang
Sân trường các cháu xếp hàng hát ca
Việc nhà bận rộn rộn ông bà
Lợn gà cơm nước dọn ra đợi chờ
Chuông rung trên tháp nhà thờ
Đó là hiệu lệnh báo giờ nghỉ ngơi
Hết nước ta lại cầu trời
Đổ mưa lấy nước cho người làm ăn
Nhà nông vất vả quanh năm
Mưa rào đủ nước đêm nằm ngủ yên.



MUỐN VÀ THÍCH
Tôi muốn theo mặt trời mọc
Để cùng thế gian chắt lọc tinh hoa
Tối muốn cùng gió bay xa
Thổi cho trái đất chúng ta mát mẻ
Tôi muốn người đời vui vẻ
Sống trong hạnh phúc chia sẻ tình thương
Bình yên là chốn thiên đường
Chiến tranh là bãi chiến trường khổ đau
Không! Tôi chẳng muốn nơi đâu
Con người phải chịu nỗi đau nỗi buồn
Tôi chỉ thích, thích nhớ thương
Thích hoa lá, thích chim muôn hát cùng
Thích già, thích trẻ vui chung
Thích đời ca múa vui cùng khắp nơi
Thích em hạnh phúc bên tôi
Thích cha cùng mẹ sống đời vui tươi
Anh em thân thích mọi người
Quay quần hòa thuận muôn đời yêu thương.


TIẾNG NÓI CỦA DÂN
Sớm chiều bãi cát rong chơi
Ngẫm ra mới thấy chuyện đời chưa xong
Ruộng ngoài trăm mẫu bỏ không
Dân thì hết việc chạy rông chạy dài
Chỉ bởi mấy ông khoe tài
Liên doanh buôn bán bên người bên trong
Cốt sao tán róc lấy lòng
Mấy ông quan chức nằm trong cung đình
Thực hư chẳng hiểu sự tình
Chỉ nghe cấp dưới đệ trình phê ngay
Việc sao phó mặc chúng bay
Tự lo, tự liệu, tự xoay tự làm
Còn ông hết tuổi rời bàn
Thế là hoàn tất việc quan trong ngày
Dân kêu, dân kể không hay
Nếu cần la hét phủ tay xà lù
Đúng sai phải trái rối mù
Trên giương dưới lấp, ô dù yên thân
Thực ra chỉ khổ người dân
Di nhà hết ruộng biết lần vào đâu
Cuối cùng lê gót xin cầu
Dưới ô bóng chủ bọn giầu ra oai.



BẠN CŨ
Thư ơi! Ngày ấy đâu rồi
Bạn bè lúc trẻ cùng thời học sinh
Chợ Vân chùa Sứt ngôi đình
Hiệp Hòa nơi ấy chúng mình học chung
Mai, Thư, Điền, Thướng, Úc, Tùng
Thông, Xuân, Vinh, Ấm học cùng lớp năm
Những đêm nghỉ học sáng trăng
Chúng mình vui vẻ tung tăng ra đồi
Trại Có, phố Thắng vui chơi
Mai này quét lá vớt phơi củ rều
Thầy trò pô pốt chung niêu
Trò học thầy dạy sớm chiều cùng ăn
Cách đây đã mấy chục năm
Vào đời mỗi đứa, mỗi người một nơi
Lên rừng xuống biển ra khơi
Xông pha chiến trận quên đời học sinh
Đến khi đất nước hòa bình
Tôi về chẳng thấy bóng hình Thư đâu
Tôi lên kinh Bắc, Đáp Cầu
Hỏi thăm thầy Mão ở đâu bây giờ?
Bao năm tôi đợi tôi chờ
Chẳng tìm được mối chẳng dò được tin.
1/2000



LÀNG QUÊ CỦA TÔI
Mùa thu heo may gió thổi
Nhấp nhô sóng nước chìm nổi phao câu
Bến sông bậc đá cây cầu
Cây đa giếng nước trước sau ngôi đình
Đầm sen mặt nước rung rinh
Xóm thôn tre lũy uốn mình ấp ôm
Chiều tà lởn vởn khói rơm
Vùng quê ngan ngát hương thơ lúa đồng
Mương sâu cá lội theo dòng
Tóc đen môi thắm má hồng gái quê
Sớm chiều đồng ruộng tối về
Cối lúa chầy gạo việc nghề nhà nông
Nắng mưa vất vả vợ chồng
Gia công cày cấy vun trồng ngô khoai
Tháng ba ngày tám ngày dài
Chỉ ta đã có ngô khoai đầy nồi
Vụ năm cho đến vụ mười
Ngoài đồng tấp lập đông người làm ăn
Ai mà vận hạn khó khăn
Mọi người giúp đỡ hỏi thăm tận tình.


CHỈ MONG
Đìu hiu gió thổi vi vu
Cây cao trụi lá cành trơ chọc trời
Sương sa giá rét khắp nơi
Áo khăn mặc ấm cho người nhân gian
Nắng mưa giá rét vẫn làm
Khó khăn gian khổ phàn nàn chi đâu
Chỉ mong nước mạnh dân giàu
Chỉ mong vun đắp đời sau hơn mình
Chỉ mong cuộc sống nghĩa tình
Chỉ mong bình đẳng công minh cộng đồng
Bốn mùa xuân hạ thu đông
Mọi người đoàn kết một lòng dựng xây.
1/2010

BÁN RUỘNG MUA HOA
Anh vào xem vòng đặt hoa
Tay nâng tay đặt đi ra đi vào
Hàng ngày có cúc có đào
Lay ơn, thược dược loại nào cũng tươi
Xuân này hoa nở đầy trời
Thiên hạ nô nức bao người mua hoa
Bởi người bán ruộng xây nhà
Hết gạo ra phố mua hoa ngắm trừ
Ra vại múc nước ninh nhừ
Lòng dạ trong sạch từ từ ngắm hoa.
12/2009


HỎI TÌM LẼ SỐNG
Trời cao sao mà cao thế
Đất dầy sao dầy quá thế người ơi?
Chuyện đời hỏi đất hỏi trời
Hay chăng hỏi chính con người thế gian
Nhân từ độc ác bạo tàn
Công bằng dân chủ giàu sang nghèo hèn
Đó là quy luật tự nhiên
Hay là lẽ sống của riêng con người
Quê tôi có chuyện vừa rồi
Một anh nghèo khó cuộc đời làm thuê
May nhờ một xếp về quê
Đền ơn híp đỡ mọi bề làm nên
Đến nay có chức có quyền
Quay ra móc của moi tiền của dân
Bao người đi hỏi nhiều lần
Quan trên có ý lần chần bỏ qua
Đất thì dầy trời lại xa
Biết đâu mà hỏi cho ra lẽ đời
Mong rằng cuộc sống con người
Hãy vì đạo lý để đời yêu thương.


 
THÀNH PHỐ RỒNG VÀNG
Bốn bề non nước kinh thành
Rồng vàng bay lượn trời xanh đỏ cờ
Ba Đình in bóng Bác Hồ
Tuyên ngôn độc lập tung hô vang trời
Việt Nam hai chữ sáng ngời
Con đường cách mạng người người cùng đi
Ngàn năm lịch sử chép ghi
Thăng Long chiến trận ắt thì linh thiêng
Đống Đa đồi mộ Mông – Nguyên
Ngọc Hà xác Mỹ còn nguyên dấu hình
Hà Nội vẫn vững như thành
Thủ đô muôn thuở xứng danh anh hùng
Cả nước phấn khởi vui mừng
Khắp nơi mở hội chúc mừng thủ đô
Việt Nam độc lập tự do
Hòa bình hạnh phúc ấm no dân lành.



MÙA VỤ NHÀ NÔNG
Rì rào gió thổi vùng quê
Chiều chiều cò trắng bay về rặng tre
Cuốc kếu tiếng gọi mùa hè
Hoa phượng đua nở để khoe sắc màu
Đầm ao cá thả trâu đầu
Cả vùng nhộn nhịp đua nhau cấy cầy
Đồng cao ruộng trũng nước đầy
Mạ non cắm xuống, lúa cây xanh rờn
Trong làng khói lửa mùi rơm
Gạo quê trắng muốt cơm thơm hương đồng
Làm ăn thuận lợi vợ chồng
Cho dù vất vả cũng không ngại gì
Sáng dậy cầy cuốc ra đi
Phân gio giống má cần gì mang theo
Ngày mùa làng xóm vắng teo
Ngoài đồng tấp nập tiếng reo tiếng cười
Nắng mưa là việc của trời
Cày cấy mùa vụ việc người nhà nông.
6/2009


THAY CHA
Mẹ ơi con đã lớn rồi
Đủ sức gánh vác việc đời thay cha
Cha đi đánh giặc xa nhà
Bao nhiêu công việc của cha mẹ làm
Khó khăn chẳng có người bàn
Một mình gánh vác sẻ san ai nào
Mẹ lo mẹ nghĩ làm sao
Nuôi con khôn lớn bước vào đời đây
Mẹ mong mẹ đợi từng ngày
Trải qua vất vả đắng cay nhọc nhằn
Đêm nằm giá rét thiếu chăn
Ngày thì tất bật lo ăn cả nhà
Tuổi ba nhăm mẹ đã già
Thân hình gầy guộc nước da xám xì
Ốm đau mẹ dậy mẹ đi
Tất cả mẹ làm đều vì các con
Ngày nay con đã lớn khôn
Công cha nghĩa mẹ đền ơn được rồi
Con hứa với mẹ vào đời
Con tu con dưỡng thành người thành thân
Con làm những việc mẹ cần
Để con đóng góp một phần thay cha.
3/2010

ĐỜI CHƯA MUỘN
Tưởng tuổi bảy nhăm đời đã muộn
Ngờ đâu số phận trời vẫn thương
Gầu đôi tát nước mở đường
Vùng quê một thoáng tình quê đậm đà
Đêm trăng sáng đẹp quê nhà
Chiều quê gió thổi ngân nga sáo diều
Đường đời đâu có thuận chiều
Năng tình, nặng nghĩa bao điều hiếu trung
Thời gian quý giá vô cùng
Đường đời chọn nghĩa anh hùng mà đi
Cho dừ gian khổ sá chi
Đào sông lấp bể việc gì cũng xong
Mở đường sẻ núi một lòng
Ước nguyện rồi cũng thành công trong đời
Cái tâm các trí con người
Đó là động lực giúp đời vượt qua
Vượt qua sức yếu tuổi già
Vượt qua gian khổ tạo đà vinh quang.
2010
  
KHÁC
Những năm ấy tôi còn nhỏ
Ra đồng chăn trâu cắt cỏ bắt cua
Mùa hè vào giữa buổi trưa
Nón mê áo rách mò cua ngoài đồng
Chiều về lại nhảy cầu sông
Lặn ngụp tắm giặt rồi rong trâu về
Bèo lợn băm thái một sề
Khoai lang luộc một rổ hả hê cả nhà
Cơm ngô lưng bát gọi là
Canh cua rau má quả cà bát tương
Cảnh đời khắc khổ đáng thương
Mùa đông giá rét nằm giường ổ rơm
Bao tải là tấm chăn đơn
Ngoài trời gió bắc từng cơn thổi vào
Mẹ tôi ruột xót như cào
Con run kêu rét mẹ nào có yên
Dậy tìm nổi lửa bao diêm
Đốt cho lửa cháy lan truyền cho con
Ngày nay mẹ mất không còn
Cuộc đời thay đổi sướng hơn nhiều rồi
Hàng ngày cơm trắng đầy nồi
Thức ăn đủ món, rét trời chăn bông
Nắng nóng quạt mát giải nồng
Ti vi, xe máy có trong nhiều nhà
Xóm thôn từ trẻ đến già
Sống đời hạnh phúc chan hòa yêu thương
Tuổi thơ hớn hở đến trường
Khác nào con nhỏ đáng thương đáng buồn.
1/2010

MÁU CỦA CHA
Đã bao năm rôi cha ơi
Vắng cha con sống cuộc đời đơn côi
Thiếu cha biết mấy thiệt thòi
Ai dìu ai dắt cuộc đời cho con
Biết rằng mẹ đẻ vẫn còn
Thiếu cha con vẫn mỏi mòn tình thân
Nếu như con nghĩ không nhầm
Cỏ cây có nắng lộc mầm tươi xanh
Còn cha là nắng tác thành
Nên cây nên quả nên cành cho con
Nếu cha không vắng vẫn còn
Đời con đã được lớn khôn khác rồi
Thiếu cha cực lắm ai ơi
Thiếu cham thiếu nửa cuộc đời của con
Thiếu cha con rất giận hờn
Cây xanh sao lỡ để con một mình
Cố ý hay cũng vô tình
Phũ phàng cắt đứt mối tình cha con
Mặc dù cha vắng không còn
Máu cha vẫn chảy trong con suốt đời.
1/2009


NGƯỜI VỢ LIỆT SĨ
Ngồi trong cửa sổ ngắm trăng
Lách qua song của bóng trăng giỡn đùa
Rèm che của sổ đung đưa
Bóng ai như bóng người xưa đã về
Năm xưa anh cũng đã thề
Bao giờ tan giặc anh về cùng em
Cửa sổ ta lại vén rèm
Nhìn ra vườn cải của em đã trồng
Nhìn trường con học nhìn sông
Nhìn ra ruộng lúa ngoài đồng trổ hoa
Tối về sum họp cả nhà
Vợ chồng con cháu ông bà đông vui
Giặc tan mấy chục năm rồi
Em nay bà lão vẫn ngồi ngắm trăng
Chuyện trò cùng với chị Hằng
Chị nay bao tuổi bao năm nữa già
Tôi nay tuổi trẻ đã qua
Vì dân vì nước tuổi già sá chi
Đánh giặc tôi để chồng đi
Ở nhà sản xuất cũng vì nước non
Phụng dưỡng cha mẹ nuôi con
Để ngoài tiền tuyến chồng còn đấu tranh
Thời gian từ đó bao lâu
Bây giờ anh ở nơi đâu chưa về
Em đành sửa lại lời thề
Nếu anh đánh giặc không về với em
Cửa sổ em vẫn vén rèm
Vườn nhà rau quả thì em vẫn trồng
Chăm lo sản xuất ruộng đồng
Việc nhà rồi lại việc công vẹn toàn
Để anh nằm nghỉ bình an
Nơi nào cũng đất Việt Nam nước mình.
7/2008


LỜI CHA DẶN
Các con nay đã lớn rồi
Việc nhà, việc nước đạo đời tự lo
Làm nên công việc nhỏ to
Rèn tài luyện đức là do chính mình
Cha mẹ là người dưỡng sinh
Cùng thầy dạy bảo tận tình tuổi thơ
Còn như cuộc sống bây giờ
Các cháu còn nhỏ đang chờ các con
Phải nuôi phải dạy sớm hôm
Đến khi đủ sức lớn khôn thành người
Đó là đạo lý ở đời
Đó là trách nhiệm của người mẹ cha
Đó là phép nước đạo nhà
Đó là truyền thống cha ông lâu đời
Đó là tình nghĩa con người
Đó là gốc rễ nuôi đời xưa nay.

NĂM MƯƠI NĂM
Đã năm mươi năm rồi đấy
Tình duyên thắm thiết lòng đầy thủy chung
Cầu đời hạnh phúc chúc mừng
Uyên ương đôi lứa sống cùng trăm năm
Đạo đời sáng tỏ trăng rằm
Vợ chồng trung thực nhiều năm vẹn toàn
Đói no vất vả gian nan
Đạo nhà nề nếp con ngoan nên người
Bao năm kết nối duyên đời
Làm cha làm mẹ làm người dưỡng sinh
Nêu gương chung hiếu nghĩa tình
Nuôi con trách nhiệm hết mình vì con
Tình làng nghĩa xóm sớm hôm
Thương yêu đùm bọc thiệt hơn nhịn nhường
Người trên kẻ dưới yêu thương
Bà con thân thích vẫn thường ngợi khen
Bạn bè tình nghĩa anh em
Xa gần thăm hỏi động viên chào mừng
Thành công thắng lợi vui chung
Buồn vui sướng khổ ta cùng sẻ chia.
2009


0 nhận xét:

Đăng nhận xét