Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015

Thi đàn Việt Nam xin trân trọng gửi tới bạn đọc tập thơ " Đêm trăng " của Nhà thơ Nguyễn Ngọc Xuyên



VƯỜN HOA CỦA NHÀ
Đêm sương ướt đẫm cánh hoa
Hồng, đơn, cúc, dược nở ra đầy vườn
Huệ lan ngan ngát tỏa hương
Mận, đào đón khách dọc dường vào ra

Sớm tối vất vả ông bà
Trông nhà trông cháu lại ra làm vườn
Tìm cây kiếm giống về ươm
Tháng ngày mưa nắng, đem sương ướt người

Gian nan khổ cực với trời
Chăm no hoa nở, giúp đời thêm tươi
Dạy con, nuôi cháu nên người
Cho dù khó nhọc suốt đời vẫn vui.
2002


ĐƯỢC MÙA
Năm nay vui thật là vui
Mùa màng thắng lợi khắp nơi trong vùng
Từ thôn đến tỉnh tưng bừng
Tổ chức ngày hội đón mừng bội thu
Bao ngày vất vả được bù
Thóc ngô, lạc đỗ đầy lù ót, kho
Nông thôn thành thị đều no
Nhà máy công trường tha hồ máy reo
Kế hoạch xóa đói giảm nghèo
Cũng được thực đúng như theo chương trình
Được mùa đời sống văn minh
Ngành nghề phát triển quê mình tiến lên
Tháng ba cái đói bỏ quên
Ngày dài tháng tám chẳng nên nghĩa gì
Hội hè lễ rước đều đi
Lao động sản xuất cũng thì rất hăng
Ước gì tất cả các năm
Được mùa thắng lợi người chăm học hành.



TRÚC LÂM YÊN TỬ
Đất trời rộng lớn biết bao
Nơi đây Yên Tử núi cao mây mù
Vách đá gió thổi ù ù
Muốn lên gậy chống từ từ mà leo
Lên đỉnh ngắm cảnh thông reo
Nhìn mây lãng đãng bay theo chân người
Trập trùng rừng núi mây trời
Trúc Lâm Yên Tử muôn đời là đây
Đền chùa trên chín tầng mây
Danh lam cảnh vật nơi này ngất ngây
Vua Trần xuất để về đây
Đạo đời tích đức ngày dầy công lao
Giải oan đền lập nơi nao
Bên dòng suối chảy rì rào ngày đêm
Con người lòng thiện dâng lên
Núi cao bia đá tạc thêm tích vàng
Ngày nay lịch sử sang trang
Trúc Lâm Yên Tử lại càng uy phong.
7/2006


QUÊ MÌNH
Quê mình vẫn thế mà thôi
Một ngày hai bữa cơm sôi bập bùng
Được mùa cơm trắng như bông
Thất bát khoai sắn lót lòng cũng xong
Canh rau nấu với mắm không
Ăn vào mát dạ mát lòng người dân
Làng quê hàng xóm quay quần
Tre xanh rủ bóng xuống sân các nhà
Quanh vườn túc tích đàn gà
Bờ ao cây cối làm trà mời nhau
Trước cổng có mấy cây cau
Chim sẻ làm tổ rủ nhau bay về
Chiều chiều lợn rít vui ghê
Trâu bò tấp nập trở về trong thôn
Nắng vàng rực rỡ hoàng hôn
Bếp rơm đỏ lửa rực hơn nắng vàng
Trời hè cả xóm cả làng
Chõng che, chiếu mảnh đều mang ra ngoài
Bờ che gố vối nằm dài
Khoai luộc một rổ vừa nhai vừa nằm
Mặc cho nắng bức tháng năm
Mọi người thoải mái vẫn nằm ngủ trưa
Ngày nay cũng chẳng khác xưa
Rổ khoai, ấm nước giữa trưa nắng hè
Ăn rồi thưởng thức nhạc ve
Nghe bày con cuốc gọi hè cùng nhau
Ngày ngày dù ở nơi đâu
Thì tôi vẫn nhớ trước sau quê mình
Quê nghèo là chốn tôi sinh
Tôi sao có thể quên tình quê hương.
6/2006

ĐÊM TRĂNG
Đêm trăng sao sáng đầy trời
Mọi người vui vẻ ra chơi sân đình
Ao làng trăng nước rung rinh
Bông sen lấp ló bóng đình trăm năm

Các cụ tóc bạc thì thầm
Chúng mình già thật, không nhầm đấy sao
Ao đình mới buổi ngày nào
Hội làng bắt vịt ra vào mỗi xuân

Thấm thoắt nay đã thất tuần
Tuổi đời cách mạng ngũ tuần đã qua
Giờ đây tươi tốt trẻ già
Sự đời thay đổi thật là khác nhau

Xưa kia đói khổ cơ cầu
Làm thân nô lệ còn đâu là người
Mùa thu sấm chớp đổi đời
Cách mạng thắng lợi có thời ngày nay

Tự lo độc lập đủ đầy
Đêm trang lại có những ngày vui chơi
Hội làng ca hát khắp nơi
Sân đình nhộn nhịp đầy vơi tiếng cười.


LỄ HỘI CHÙA DÂU
Các bà đi lễ thắp hương
Tụng kinh niệm Phật xin đường làm ăn
Tháng tư tháng tám hàng năm
Chùa Dâu mở hội mỗi năm một lần
Thập phương khắp chốn xa gần
Khách về lễ hội muôn phần tôn nghiêm

Thích ca Đức Phật thiêng liêng
Cứu nhân độ thế giao quyền chúng sinh
Làm ăn sướng khổ do mình
Nhân đức đạo lý nghĩa tình mình lo
Xưa kia Đức Phật phù cho
Ngày nay có cả Bác Hồ phù thêm

Dân ta có Phật có Tiên ( Bác Hồ)
Có nền dân chủ có quyền tự do
Cho dù việc nhỏ việc to
Toàn dân nghị định chẳng lo không thành

Chùa Dâu ở huyện Thuận Thành
Thuộc vùng Kinh Bắc nay thành Bắc Ninh
Vào chùa đi lễ thần linh
Lễ Tiên, lễ Phật cầu kinh trong chùa
Cầu cho sản xuất được mùa
Cầu cho dân sướng hơn xưa trăm lần…
2002


VƯỜN QUẢ
Ngày dài tháng đợi năm chờ
Năm đầu cây cối lơ phơ rạc rời
Anh đào, chị xới em khơi
Cả nhà vất vả mồ hôi ròng ròng
Làm đất tưới tắm vun trồng
Khó nhọc chăm bón trong vòng ba năm

Đến khi bén rễ xanh mầm
Cây cao đủ sức đủ tầm vươn lên
Lộc ra năm bói đầu tiên
Phải cắt phải bỏ giữ bền cho cây
Đến nay cây tốt hoa đầy
Quả sai lúc lỉu từng cây từng chum
Vào vườn xanh tốt um tùm
Hoa hoa, quả quả mùi thơm ngọt ngào
Lúc này bác mới mời vào
Ngang dọc thẳng lối, gốc cao đắp vững
Vải, hồng, táo, mận trập trùng
Cao thấp chua ngọt cả vùng bẩy ha
Thăm vườn rồi lại thăm nhà
Nhà vườn rộng mát quả hoa thơm lừng
Táo hồng chín mọng bác bưng
Cả mâm cả đĩa vui mừng mời tôi
Lộc vườn một chút anh xơi
Để thấu cát “ vất ” của tôi một thời
Những ngày vất vả bời bời
Hôm nay hạnh phúc đến rồi anh ơi!


NẮNG CHIỀU
Nhớ em anh lại ra đây
Ngắm nhìn đồng ruộng ngắm cây dọc đường
Vắng em bao nỗi nhớ thương
Nhớ từng chiếc lược cái gương em dùng
Bao năm bao tháng sống chung
Khó khăn gian khổ ta cùng liệu lo
Cho dù sóng cả gió to
Em đâu có để mặc cho anh gồng
Thương con, em lại thương chồng
Quần thâm, áo vải, nâu sòng, khăn đen
Đều là vật quý của em
Lụa hoa gấm vóc em thèm chi đâu
Nắng mưa nón lá đội đầu
Ruộng sâu, đồng trũng em đâu ngại ngùng
Sớm chiều chồng vợ vẫn cùng
Cầy bừa cuốc xới gánh gồng có nhau
Bây giờ em ở nơi đâu
Con mong anh đợi bảo nhau cùng chờ
Ngày ngày tháng tháng ngẩn ngơ
Nắng chiều đã tắt chẳng chờ được  em.
12/12/2006

BẠCH MÃ
Trập trùng rừng lá chen hoa
Núi cao, núi thấp, rừng  già, rung non
Đỗ Quyên thác đổ đá mòn
Hoàng Yến suối chảy vẫn còn hồ sâu
Năm tầng thác đổ trên đầu
Tạo thành hồ tắm sắc màu Đỗ Quyên
Bạch Mã cảnh vật bình yên
Thú hoang quý hiếm, có tiền khó mua
Từ nhiên rừng có từ xưa
Nhiều loài cây quý chẳng thua nơi nào
Trầm hương, thông lá, bạch cao
Chò đen, lan nở xen vào rừng cây
Khắp rừng chim hót đêm ngày
Nuic cao vượt khỏi tầng mây trập trùng
Đưa người du khách lên cùng
Đỉnh non ngàn mét, ngắm vùng trời xanh
Hưởng bầu không khí trong lành
Thỏa lòng mong ước du hành Bạch Mã
Bạch Mã vườn quý quốc gia
Sánh cùng Đà Lạt, Sa Pa hai miền.
18/11/2006


MÙA LÁ RỤNG
Mùa thu lá rụng đầy vườn
Nhìn cây vàng lá mà thương cọng cành
Xuân hạ cây tốt lá xanh
Heo may lá rụng cây cành trụi trơ
Tráng thu sáng đẹp nên thơ
Tuổi nhỏ cắp sách ước mơ rất nhiều
Ước làm con én, cánh diều
Trời cao lộng gió sớm chiều tung bay
Mơ làm kiến trúc dựng xây
Giang sơn gấm voc đó đây huy hoàng
Ước cây xanh mãi không vàng
Trời thu trong sáng xóm làng bình yên
Ước đời trung hiếu đức hiền
Sống trong hạnh phúc hưởng quyền tự do.
10/2006

MUỐN ĐƯỢC CÙNG EM
Trời trưa ruộng xa đồng vắng
Cây thưa ít gió nắng trời gắt gay
Thấy em vất vả tối ngày
Anh thương, anh quý, anh say nết người
Nắng mưa là việc của giời
Còn em lấp láp nụ cười vẫn tươi
Mồ hôi ướt đẫm thân người
Khuôn mặt ửng đỏ trông đời rất duyên
Khi cười má lúm đồng tiền
Giọng ca êm ái càng thêm yêu đời
Xa em nhớ lắm em ơi
Ước chi anh được suốt đời cùng em
Cùng nhau lấp láp cho quen
Cùng nhau vất vả làm duyên cho đời
Cùng nhau phơi nắng ngoài trời
Làm ra của cải nuôi người ấm no
Cùng nhau bàn nhỏ bàn to
Việc làng, việc xóm tha hồ mà vui.
10/2006

MONG TẾT ĐẾN
Thời gian thấm thoắt trôi đi
Ngọ qua Mùi tới có gì khác đây
Trẻ thơ háo hức từng ngày
Mong cho tết đến có đầy bánh chưng
Thêm tuổi lại có tiền mừng
Mau thành người lớn vẫy vùng đó đây

Cha mẹ có công sinh thành
Sống lâu là qúy ai bày bán rao
Thế mà có kẻ dựa vào
Tuổi cha, tuổi mẹ để đào túi dân
Hết năm cái tết đến dần
Dở trò mừng chúc xa gần báo tin
Mỗi người gửi một giấy in
Tết này cụ thọ … báo tin biết mừng
Người nhận lại thấy dửng dung
Nhưng mà phải đến không đừng được đâu
Lỡ quên sếp khảo vỡ đầu
Alê, cúng tết về hầu tại gia.


GÁNH BÚN RONG
Dọc phố một gánh bún riêu
Xoong nồi bát đĩa khá nhiều rau thơm
Khách ăn đặt gánh xuống đơm
Riêu, bún lưng bát, rau thơm phủ đầy
Người đi cái dáng thon gầy
Áo hoa quần lụa đôi giầy kéo lê
Sớm đi chiều đến mới về
Ngày khỏe, ngày yếu chẳng hề nghỉ ngơi
Dọc đường rao bán chào mời
Nụ cười vui vẻ nói lời văn nhân
Mỗi ngày là có một lần
Nồi niêu, rổ bún theo chân ra đường
Kề vai nhấc gành mà thương
Nắng mưa khắp nẻo mòn đường chân đi
Bước cao, bước thấp nghĩ suy
Ngày mai số phận có gì khác đây
Kĩu kịt một gánh bún đầy
Trên hè, dọc phố đôi giày kéo lê.

MỚI VÀ CŨ
Có gì mới mãi được đâu
Hôm nay là mới,mai sau cũ rồi
Thời gian vô tận cứ trôi
Sự đời mới cũ con người đặt ra
Cũ là cái buổi hôm qua
Mới là mọi việc làm ra bây giờ
Có cũ thì mới được nhờ
Cũng là nền móng đợi chờ mới lên
Mới cũ liên kết vững bền
Vòng quay thiên địa tạo nên vòng đời
Cho dù vật đổi sao dời
Tình ta vẫn vững tạo đời mai sau
Đời ta tình thắm đã lâu
Ngày nay mới cũ, trước sau một lòng
Tình yêu chung thủy mặn nồng
Xuân đời tươi mãi tấm lòng sắt son.


BÁC HỒ
Tháng năm nay đã đến rồi
Mừng đời sinh Bác là người vi nhân
Bác là ngọn đuốc của dân
Bác là sao sáng soi gần soi xa
Bác lái con thuyền quốc gia
Vượt qua bão táp phong ba vào đời
Bác là lãnh tụ, nhà thơ
Bác đưa đất nước tới bờ vinh quang
Bác đưa lịch sử sang trang
Để dân có lá phiếu vàng bầu ra
Quốc hội thống nhất nước nhà
Đổi mới đất nước tạo đà vươn lên
Giữa vững dân chủ dân quyền
Giữ nền độc lập giữ quyền tự do
Xây đời hạnh phúc ấm no
Giành quyền bình đẳng về cho dân lành.
3/5/2007


LỆ LÀNG
Mưa xuân ướt cả áo nàng
Thấy em áo ướt anh sang phơi giùm
Vườn nhà nho chín mấy chum
Anh ra anh hái anh đùm sang đây
Trước là biếu mẹ, biếu thầy
Sau là dọn lối đợi ngày đón em

Làng quê tắt lửa tối đèn
Cho dù cao thấp, sang hèn khác nhau
Có ai phân biệt chi đâu
Thường ngày ba bữa kể đâu dân nghèo
Lệ làng cứ thế mà theo
Hợp duyện, hợp lứa giàu nghèo xá chi
Đường làng ngõ xóm có đi
Có duyên có phận ắt thì nên đôi.
4/2007



CHỜ BÌNH MINH
Lấp lóa sóng bạc biển khơi
Bình minh thức dậy đầy trời chim bay
Thi nhân tỉnh tỉnh, say say
Bút nghiên thơ họa nở đầy nguyệt hoa
Hồn thơ gió thổi bay xa
Men thơ đủ vị trộn pha chất mầu
Cuộc đời dù sống ở đâu
Vần thơ có đủ chất màu của thơ
Một ngày muốn đẹp phải chờ
Bình minh bừng sáng bấy giờ mới vui.
9/2006

EM GÁI Ở QUÊ
Lâu rồi tôi mới về quê
Thấy em lao động say mê tôi mừng
Quê xưa nghèo đói nhất vùng
Ngày nay đổi mớ vang lừng tiếng tăm
Nhà cao mái ngói mái bằng
Đường đi xây lát thẳng băng giữa làng
Đình chùa tu sửa khang trang
Làm nơi hội họp dân làng đông vui
Tôi mừng quê cũ đổi đời
Nơi ăn chốn ở con người đổi thay
Bao nhiêu nét đẹp điều hay
Dồn về hội tụ dựng xây quê mình
Còn em càng lớn càng xinh
Càng chăm lao động, dịu dàng nết na
Việc đồng sản xuất sớm trưa
Áp dụng khoa học chẳng thua nơi nào
Thóc ngô, lạc đỗ tăng cao
Lợn béo trong chuồng lúc nào cũng đôi
Đổi thay lớn nhất con người
Biết đường đổi mới để đời ấm no.


CHUẨN BỊ LÀM MÙA
Gió đưa cành trúc lá tre
Trưa hè dàn nhạc của ve vang trời
Nắng nóng mặt đất bốc hơi
Mọi người khó chịu ra ngồi bờ tre
Gian buồng cánh võng bên hè
Mẹ ngồi ru hát con nghe nhiều bài

Chè xanh nuốt được củ khoai
Chát ngọt tắc nghẹn, ăn nhai nói cười
Nắng mưa là việc của trời
Cày bừa cấy hái con người phải lo
Cuốc, gầu, quang gánh, trâu, bò
Nửa đêm gà gáy sắp cho đủ đầy
Sáng ra anh cả theo cày
Chị dâu em gái gầu dây hai người
Ông già lo việc ngược xuôi
Bà thì trông cháu nước nôi ở nhà
Lũ trẻ đi học ở xa
Hết giờ tan học về nhà nấu cơm
Mọi người vất vả sớm hôm
Mùa màng thắng lợi được cơm đầy nồi.
2002

DIỆU KỲ
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Đồng quê gió thổi cánh diều tung bay
Cò về đậu kín hàng cây
Thóc ngô khoai sắn đổ đầy nong nia
Mọi nhà dậy sớm thức khuya
Công việc sắp xếp phân chia rõ ràng
Việc công việc của xóm làng
Cùng nhau gánh vác cưu mang đỡ đần
Đạo đời có gốc từ dân
Nghĩa đời ăn ở chia phần có nhau
Tình đời lúc ốm khi đau
Nào thăm, nào hỏi giúp nhau mọi điều
Tấm lòng dù ít dù nhiều
Giá gương đã có nhiễu điều phủ lên
Gốc to lắm rễ cây bền
Việc đời dân liệu làm nên diệu kỳ.
6/2006


MONG KHÔNG CÓ CHUYỆN NÀY
Ra đường gặp chuyện bất bình
Là người ai nỡ làm thinh được nào?
Một gã đạo mạo anh hào
Làm trái đạo lý lại gào phép công
Cậy tiền khoe thói làm ông
Bỏ qua lẽ phải phép công coi thường
Đi xe gây chuyện giữa đường
Mình sai còn tỏ ngông cuồng du côn
Xung quanh một lũ nịnh ôm
Gào la lý lẽ nỏ mồm bênh nhau
Khổ người xe hỏng lại đau
Chân quê thực chất lấy đâu lẽ đời
Thấy sai chẳng nói lên lời
Bị người lấn áp phải rơi lệ sầu

Trời kia công lý ở đâu
Rọi đè bát quái trong bầu không gian
Cứu người chân thật bị oan
Vạc dầu đem nấu bọn gian ở đời
Như thế mới phải đạo trời
Mới đúng xã hội con người đức nhân
Đây là tâm lý của dân
Mong nhà chức trách cũng cần nghĩ suy
Để cho xã hội bớt đi
Những điều vô lý thị phi ngoài đời.
15/4/2004


MẸ GIÀ
Mẹ già đeo kính tìm kim
Tay lần nếp gấp để tìm chỗ khâu
Miệng thì bỏm bẻm nhai trầu
Thuốc lào trầu bã đậm màu răng đen
Hàng ngày mọi việc thói quen
Hễ ngồi khâu vá lại quen nhai trầu

Mẹ già tám chục tuổi đầu
Da nhăn, răng móm tóc đầu bạc phơ
Kính đeo mà mắt vẫn mờ
Khi khâu khi vá phải sờ mũi kim
Mắt mờ nhưng vẫn muốn nhìn
Muốn mình làm được chưa tim mình già
Chẳng qua cái mắt nó lòa
Thì nhờ đứa cháu giúp bà xâu kim
Già rồi nhưng vẫn tự tin
Muốn làm nhiều việc không ghìm chân tay
Giúp con, giúp cháu hàng ngày
Để mình vui vẻ chân tay khỏi buồn
Già rồi nhưng vẫn luôn luôn
Tìm công tìm việc chẳng buồn nghỉ ngơi.
2000


NGỌC ĐỘNG MỞ HỘI
Làng tôi mở hội tháng hai
Rước thần tế thánh ca bài bình an
Cờ lọng cắm khắp đường làng
Trẻ già lễ phục đàng hoàng văn minh
Các cô thôn nữ soi mình
Hồ trong nước biếc rung rinh bóng người
Có cụ đã tuổi chín mươi
Còng lưng chống gậy vẫn cười vẫn vui
Vào đình chiếu trải cụ ngồi
Trầu cau trà nước kính mời lẫn nhau
Hậu cung mấy cụ mày râu
Dâng đồ tế lễ cùng nhau khấn thần
Cầu xin hạnh phúc an dân
Mùa màng thắng lợi đầy sân thóc vàng
Yên vui no ấm xóm làng
Ngoài đình lớp trẻ xếp hàng đua tranh
Cầu lông, đánh vật, chạy nhanh
Cả nam lẫn nữ chia thành hai phe
Kéo co, ca hát, hò vè
Trò mới trò cũ đem khoe thử tài
Thiếu nhi đều bước một hai
Thể dục nhịp điệu hát bài đồng ca
Các cụ bô lão tuổi già
Cờ tướng thơ phú làm ra mấy bài
Để cho lễ hội trong ngoài
Trẻ già trai gái góp tài vui chung
Ngày mai hết hội lại cùng
Lao động sản xuất để mừng tân xuân.
28/2/2005



HOÀNG HÔN
Lập lờ bóng liễu mặt hồ
Rập rờn thuyền lướt sóng xô bạc đầu
Ung dung ông lão ngồi câu
Nắng chiều rực rỡ một màu vàng tươi
Ri rào sóng gió ru người
Bâng khuâng rạo rực bầu trời hoàng hôn
Gió đồng ngan ngát hương thơm
Tình đời thơm mát ngát thơm hương đồng
Buồn vui gió thổi nhẹ không
Chiều tà bận rộn cõi lòng suy tư.
8/2006


TÌNH DUYÊN
Ngoài trời nổi trận cuồng phong
Bão tình cũng nổi trong lòng của em
Nhớ ngày mới gặp chưa quen
Ngập ngừng anh hỏi tên em là gì?
Mỉm cười em ngoảnh mặt đi
“ Muốn biết anh đoán cần gì hỏi em ”
Dần dần cứ thế rồi quen
Thời gian anh vắng làm em rất buồn
Chẳng phải chải tóc soi gương
Lao vào công việc coi thường khó khăn
Tuổi xuân em trải hàng năm
Món nợ đầy mãi nhiều năm kéo dài
Còn anh vắng mãi vắng hoài
Liệu anh còn nhớ, nhớ ai không nào?
Riêng em, em nhớ làm sao
Em mong em đợi biết bao ngày rồi
Dễ chi em hỏi được trời
Tình duyên hai đứa mai rồi ra sao?
22/1/2007

NGƯỜI THU MUA PHẾ LIỆU
Nhôm, đồng, sắt vụn bán không?
Nắng, mưa, xuân, hạ, thu, đông rao đều
Đường dài tất tưởi sớm chiều
Mưa dầm trơn bánh liêu xiêu xe thồ
Trưa hè nắng rát họng khô
Mồ hôi ướt chảy xe thồ thủng xăm
Cảnh đời tất bật quanh năm
Ba mươi chưa đến má nhăn mất rồi
Nụ cười dấu kín trong môi
Gian truân vội đuổi tuổi đời thanh xuân
Thời gian gió bụi xoay vần
Hai con còn nhỏ vẫn cần chăm nom
Mẹ già mắt kém gầy mòn
Bố thì bận rộn sớm hôm tửu trà
Đôi vai gánh vác việc nhà
Mong sao chồng ở nơi xa yên lòng
Đợi ngày sum họp mừng công
Chồng tròn nghĩa vụ trong quân trở về
Còn em cô gái nhà quê
Lao động sản xuất đủ nghề làm ăn.
4/2005

CÔNG THẦY CÔNG CÔ
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Hương thơm vị ngọt quả này công ai
Người đời đủ đức đủ tài
Công ai rèn luyện miệt mài mà nên
Công này phải nhớ không quên
Thầy cô dạy bảo mới lên thân người
Mai ngày tiếp bước vào đời
Chúng em ghi nhớ những lời thầy cô
Nhớ lời dạy của Bác Hồ
“ Dựng xây đất nước cơ đồ Việt Nam
Văn minh tiến bộ đàng hoàng
Hội nhập quốc tế, ngang hàng năm châu”
Tiến tới nước mạnh dân giàu
Công này kể đến hàng đầu thầy cô
Hôm nay cả nước đón chờ
Tôn vinh nhà giáo, tôn thờ lẽ văn
Hội này vẫn nhớ hàng năm
Nhớ ơn thầy dạy em chăm học hành.
11/2005

MỞ HỘI NGÀY XUÂN
Bình minh rực sáng chân trời
Long lanh sương ngọc đọng phơi vườn hồng
Rập rờn bướm đậu từng bông
Tưng bừng lễ hội người đông nẻo đường

Còn em trải tóc soi gương
Sắm sanh tô điểm ra đường chỉnh trang
Áo dài quần lụa khăn voan
Hồng đào phấp phới mai vàng điểm tô

Bình yên thiên hạ tha hồ
Hội hè, ca múa reo hò chung vui
Mùa xuân lất phất mưa rơi
Hạt gieo đất ẩm đâm chồi nên cây

Xuân về hội đó hội đây
Nhưng rồi hội cấy, hội cày không quên
Trừ phi hội nghị liên miên
Tốn công tốn của tốn tiền ích chi

Hội nhiều vô ích bỏ đi
Hội nào cần thiết ắt thì mở ra
Hội chè, hội chén bê tha
Hội cờ, hội bạc thì ta quyết trừ.
7/2005

CHUYỆN LÀNG XÓM
Ầm ầm sấm chớp trời mưa
Nông dân tấp nập sớm trưa làm mùa
Xóm làng cam kết thi đua
Cày sâu bừa kỹ vữa khua cho đều
Phân gio đem bón thật nhiều
Giống má kỹ thuật mọi điều làm theo
Được mùa dân hết đói nghèo
Đình làng tiếng trống hát chèo lại vang
Tà áo xanh, đỏ, tím, vàng
Cùng cô thôn nữ nhịp nhàng múa ca
Đời vui từ trẻ đến già
Cơm no áo ấm nuột nà lụa hoa
Tối tối điện sáng các nhà
Tuổi thơ sách vở soạn ra học bài
Các cụ thể dục sớm mai
Đi bộ, múa kiếm, tập bài dưỡng sinh
Thanh niên tuổi trẻ nhiệt tình
Cầu lông bóng đá hết mình thể thao
Khắp nơi phát động phong trào
Nếp sống văn hóa, đón chào văn minh
Sớm chiều rộn ra sân đình
Tiếng cười tiếng nói ấm tình làng quê.
29/10/2004


LỜI RU CỦA MẸ
Thương con từ thuở ra đời
Buồn vui con khóc, con cười con ơi
Nụ hoa sinh khí đất trời
Nhân sinh tinh khí hai người gái trai
Luật này tạo hóa đề tài
Công danh là đức là tài làm nên
Có điều phải nhớ không quên
Công cha nghĩa mẹ ngày đêm hết lòng
Công thày dạy dỗ vun trồng
Tài cao chí lớn thành công lên người
Con ơi sống ở trên đời
Những người trung hiếu là người đức nhân
Đúng cây, đúng quả đời cần
Đứng người đời chọn nghĩa nhân vẹn toàn.
12/3/2005

THĂM NGHĨA TRANG LÀNG
Nơi đây hội tụ
Những người đã ra đi
Tất cả những số phận
Già trẻ, trai gái sang hèn
Thanh thản ra đi
Hay bất hạnh đẩy tới
Đều chung nhau cái lẽ công bằng
Là có riêng cho mình một nấm mồ cỏ xanh
Cũng khuôn viên ấy, cũng khoảng trời rộng mở
Cũng dưới tầng đất sâu
Cũng phiến gỗ sẻ ghép để nằm
Và hàng trăm ký ức kỷ vật mang theo
Cho dù lúc tiễn đưa ồn ào thương tiếc
Hay thầm lặng thê thảm đau thương
Đã nằm yên xuống rồi
Tất cả lại là hư vô hiu quạnh
Mặt đất khép lại lặng yên
Chỉ con người
Thương tiếc con người thôi
Ôi đó là số kiếp cuộc đời
Tôi đi giữa hai hàng sô phận nằm đây
Mà sao hoang vắng cô đơn lạnh lung
Rợn người gió thổi không trung rã rời
Lựa chân tránh mộ lớp dưới tầng trên
Đây cháu bé chưa kịp đặt tên
Nằm tận đáy cùng trăm năm về trước
Đây cụ già trăm tuổi mới đến hôm qua
Tất cả nằm in nghe hơi thở đất trời
Kẻ ra đi chưa kịp ý thức được đời
Người qua đời với bao nỗi
Lo toan trăn trở
Vẫn chưa yên lòng
Món nợ trần gian.


PHỐ
Đến thăm một phố thời nay
Tôi thấy san sát nhà xây cao tầng
Điện đêm sáng tựa trăng rằm
Ngày hè che nắng bóng râm bằng tường

Người người tấp nập khẩn trương
Ô tô xe máy chật đường chen nhau
Ầm ầm xe chạy nhức đầu
Khét lẹt khói bốc mùi dầu, mùi xăng

Mắt hoa quảng cáo, biển giăng
Còn hơn thế nữa hàng trăm thứ ồn
Cửa hàng cửa hiệu sớm hôm
Ồn ào náo nhiệt còn hơn chợ trời

Phố phường đông đúc bao người
Cây xanh còn ít nắng trời gắt gay
Thời gian tôi đến mấy ngày
Đủ thấy hiện đại phố này là đây

Thăm phố tôi nhớ những ngày
Làng quê xanh mát xưa nay thanh bình
Cái nơi quê gốc tôi sinh
Yên vui cuộc sống nghĩa tình thôn quê.
10/2004



LÀM THƠ ĐÂU RIÊNG THI SĨ
Làm thơ phải là thi sĩ
Nói vậy có đúng không nhỉ bạn ơi
Có người tỷ dụ như tôi
Thổi cơm đun bếp vẫn ngồi làm thơ
Ra đồng cuốc ruộng phát bờ
Đâu phải thi sĩ mà thơ ra đời
Thơ ca nhựa sống con người
Bài thơ tiếng hát nụ cười dân gian
Đều là chất nhựa tuôn tràn
Nếu ai thích được sẽ làm thơ hay.



BỐN MÙA
Thu về trải nắng xuống đường
Nhìn cây lá rụng mà thương cọng cành
Nhớ mùa nắng hạ cây xanh
Lộc đua nhua nở, lá cành tốt tươi
Đỡ mưa che nắng cho đời
Cân bằng sinh thái giúp người mở mang
Heo may nhuộm sắc lá vàng
Trời thu trong mát dạ càng bâng khuâng
Hết thu rồi lại sang đông
Mưa phùn gió rét cõi lòng tái tê
Chờ cho đến lúc xuân về
Tiết trời ấm áp, đồng quê xanh rì
Ngoài đường tấp nập người đi
Ô tô xe máy ầm ì ngày đêm
Cỏ cây hoa lá vươn lên
Cảnh vật thay đổi tô thêm sắc màu
Mỗi mùa ở lại chẳng lâu
Ba tháng thời tiết khác nhau rõ ràng.


THÁI BÌNH NƠI ẤY QUÊ TÔI
Bồng bềnh mây trắng đang trôi
Dập dềnh sóng lúa lội bơi dưới đồng
Lúa vàng bát ngát mênh mông
Đàn cò mỏi cánh vẫn không thấy bờ
Cánh đồng mười tấn đâu mơ
Thái Bình đã có chứ chờ đâu xa

Bốn nhăm, Ất Dậu đã qua
Thái Bình dân đói bỏ nhà ra đi
Cảnh đời tan tác chia ly
Cha đi vùng ngược mẹ thì miền trong
Cháu chắt dìu dắt ông bà
Bỏ qua tất cả, đau lòng xin ăn
Biết bao đau xót nhọc nhằn
Giờ thì hạnh phúc muôn dân tươi cười
Ngoài đồng lúa tốt bời bời
Năm tấn, mười tấn tay người làm ra

Trẻ mừng quần mới áo hoa
Người già cao tuổi lụa là lụa tơ
Thanh niên theo mốt bây giờ
Thời trang kiểu mới “ phun chờ ”, ”đờ rim”
Trugn niên đứng tuổi tự tìm
Kiểu nào tốt đẹp ưa nhìn sắm may

Nhà cao tang gác tường xây
Cơm no áo ấm đổi thay khôn lường
Tuổi thơ ríu rít đến trường
Lớp trẻ tìm đến học đường tranh đua
Thời nay khác hẳn thời xưa
Là nhờ Đảng, Bác dẫn đưa chỉ đường.


LÀNG GỐM TÂN LÃNG
Nào chum, nào vại, nào vò
Cả làng quen ngửi khói lò đất nung
Tân Lãng có tiếng khắp vùng
Thủ coogn đồ gốm đất nung cổ truyền
Anh Nhung tuổi mới thanh niên
Nghệ nhân danh hiệu thâm niên tay vàng
Ngày đêm rầm rập khắp làng
Cửa lò sáng rực mặt hàng vào ra

Tay thô xoáy tạo tài hoa
Từ hòn đất đốt cho ra kiểu màu
Trẻ già khăn quấn ngang đầu
Than bùn, đất bụi, áo nhàu lọ lem

Luyện đời kế nghiệp làm quen
Bùn than, đất nặn cùng em vào đời
Nhìn em mặt nhọ anh cười
Cầm tay thấy ấm trong người hơi em

Lò lên khói trắng khói đen
Hiểu niềm hy vọng của em trong nghề
Người đi, người hứa lại về
Để cùng Tân Lãng giữ nghề cha ông.


ÔNG TÔI
Đêm trăng gà gáy canh ba
Ông tôi ít ngủ dậy ra ngắm trời
Ngẫm suy tạo hóa sinh đời
Sinh nghề, sinh nghiệp cho người kiếm ăn
Ai lười, ai giỏi, ai chăm
Công bằng bù đắp khả năng từng người
Ngẫm rồi ông vuốt râu cười
Tháy mình cũng xứng cuộc đời công danh
Năm con khôn lớn trưởng thành
Mười hai đứa cháu học hành giỏi giang
Huân chương kháng chiến bảng vàng
Cả nhà mấy tấm đàng hoàng đang treo
Cuộc sống tuy vẫn còn nghèo
Làm ăn chính đãng vẫn theo đến cùng
Thường ngày thư thái ung dung
Chăm cây đón lộc vui cùng cháu con
Quay quần làng xóm sớm hôm
Buồn vui số phận thiệt hơn cuộc đời.
2002

CUỘC ĐỜI TRONG MƠ
Đêm đêm đi học trong mơ
Cũng thi, cũng đỗ, cũng chờ, cũng mong
Sướng điều ngay thẳng không cong
Thất bại cũng có thành công cũng nhiều
Trong mơ hư ít thực nhiều
Nhiều điều làm được, có điều bỏ đi
Giấc mơ tâm dưỡng thiện chi
Giấc mơ ác mộng những khi gian tà
Mẹ mơ khi đẻ con ra
Thành người nhân đức, thành hoa của đời
Cha mơ cuộc sống con người
Như cây năm rễ, cành chồi lộc non
Bà mơ thấy cháu thấy con
Mông mênh biển rộng núi non chọc trời
Giấc mơ ấp ủ con người
Giấc mơ ước vọng con người thực hư.
10/2002


NHỮNG CHIỀU VÙNG QUÊ
Tre xanh xây lũy quanh làng
Khói chiều quấn quýt chuông vang trong chùa
Gió lay cành lá đung đưa
Làng trên xóm dưới gọi thưa ồn ào
Chiều tà bộn rộn nháo nhào
Lợn gà, cơm nước biết bao việc làm
Người đi tấp nập đường làng
Trâu bò vội vã chen ngang về chuồng
Bóng chiều vừa tắt sương buông
Màn đêm kéo xuống bức tường tối đen
Nhà nhà lại sáng ánh đèn
Tuổi trẻ học tập luyện rèn vươn lên
Những người lớn tuổi bề trên
Lao động sản xuất ngày đêm ruộng đồng
Tối về cũng chẳng ngồi không
Nào toan, nào tính mà lòng chưa yên
Lo từng bát gạo, đồng tiền
Lo cho hạnh phúc bình yên cả nhà.


BÉ BỐNG
Năm qua ngày chín tháng mười
Có bao hoa nở giữa trời Việt Nam
Có bao bướm nhỏ nhập đàn
Có bao sao mới trên đàng xuất ra
Nhà tôi bé Bống ê a
Cũng sinh ngày đó,ông bà rất vui
Ông khen bé Bống Tuyệt vời
Tóc đen, da trắng miệng cười xinh xinh
Đôi mắt trong sáng lung linh
Khuôn mặt tròn trĩnh thân mình thơm tho
Suốt ngày ông bế, ông ru
“ Cháu ngoan cái Bống nó ru ông nào”
Bà quần ống thấp, ống cao
Chạy lên, chạy xuống, chạy vào, chạy ra
Tay làm chân bước miệng la
Nào cơm, nào cháu cả nhà sao đây
Mẹ Bống vú sữa căng đầy
Ôm con cho bú đưa tay xoa đầu
Miệng thơm lên trán âu âu
Bế con bố thích cụng đầu cùng con
Chạm vào má sữa còn non
Bố vui cổ vũ “ Bống con thắng rồi”
Bố reo, toét miệng Bống cười
Giơ tay bé nhỏ lên vời miệng cha
Niềm vui, vui sướng cả nhà
Nào con, nào cháu ông bà cùng vui.
9/10/2005


THƠ VỀ NGƯỜI LÀM THƠ
Thơ người sắt thép hương thơm
Muôn đời dân đã sớm hôm thích xài
Bởi người vận dụng rất tài
Những điều phải trái trong ngoài thực hư
Thơ người ý nghĩa nhân từ
Khuyên đời trung thực, loại trừ gian phi
Đuốc soi chính nghĩa đời đi
Gươm đao trừ diệt thị phi gian tà
Thơ người chất thép sáng lòa
Sắc màu tranh vẽ thịt da cuộc đời
Buồn vui, tiếng khóc, nụ cười
Gian truân vất vả nhưng đời vẫn vui
Thơ người hoa lá tốt tươi
Vạn vật chung sống reo cười khắp nơi
Thơ là tia nắng của đời
Xua tan băng giá đón trời sang xuân.
7/2005


LÀNG XƯA
Chiều tà khói quẩn quanh làng
Từng đàn cò trắng cũng đang bay về
Chuông chùa vang vọng làng quê
Đồng xa vắng vẻ, bộn bề sau tre
Bếp rơm lửa cháy đỏ hoe
Nước đun ấm đất pha trà lá xanh
Cả làng trăm hộ nhà tranh
Nắng mưa gió rét tre xanh kín làng
Cơm độn ngô sắn khoai lang
Ăn vào ấm dạ cười vang các nhà
Đói no tình cảm đậm đà
Bố mẹ, con cháu, ông bà đều vui
Làng quê sống thế lâu rồi
Chiếu trên, chiếu dưới thứ ngôi rõ ràng
Nghèo hèn cho chí giàu sang
Đã sống, đã ở cùng làng với nhau
Những khi hoạn nạn ốm đau
Đồng lòng thăm hỏi giúp nhau tận tình
Buồn vui, hỉ hiếu, nở sinh
Có làng có xóm bên mình yên tâm.
3/2006


GIỖ TỔ HÙNG VƯƠNG
Trời Nam hương khói mịt mờ
Phong Châu trống giục mở cờ lọng che
Kiệu vành nhiễu đỏ mành the
Vua Hùng thức giấc lắng nghe, ngắm nhìn
Con cháu trăm triệu trái tim
Khắp miền đất nước đã tìm về đây
Cuoocjd dời hạnh phúc ngày nay
Là nhờ vưa tổ dựng xây lâu rồi
Hôm nay ở giữa đất trời
Con Hồng cháu Lạc nhớ lời Bác răn
Vua Hùng dựng nước ngàn năm
Bác cháu ta phải chăm lo giữ gìn
Dân ta có Đảng niềm tin
Dẫn đường dắt lối đi tìm tương lai
Trọng người có đức có tài
Vun nền dân chủ, đắp đài tự do
Đem lại cuộc sống ấm no
Hòa bình độc lập cơ đồ vinh quang.
3/2005

GÓP SỨC
Trời cao đổ trận mưa rào
Mặt đất rác bẩn ào áo cuốn trôi
Bao nhiêu sinh vật ở đời
Tắm mưa, sưởi nắng ơn trời ban cho
Việt Nam có Đảng, Bác Hồ
Độc lập, bình đẳng, tự do, hòa bình
Dân chủ rồi lại dân sinh
Tự mình quyết định vận mình khắp nơi
Đảng là đuốc sáng rực trời
Dẫn đường chỉ lối con người tiến lên
Tham quan là bọn tham quyền
Sâu mọt đục khoét lại phiền sức dân
Công minh luật pháp đang cần
Toàn dân góp sức cầm cân giúp đời.
23/12/2005


VIỆT NAM NGÀY NAY
Đường dài rộng mở thênh thang
Nhà cao cờ đỏ sao vàng tung bay
Từ ngày cách mạng đến nay
Cuộc đời dân thợ, dân cày ấm no
Dưới cờ của Đảng Bác Hồ
Dân ta xây dựng cơ đồ vinh quang
Trên đường đổi mới Việt Nam
Đang đà phát triển ngang hàng năm châu
Dựng xây đất nước mạnh giàu
Có lòng đại nghĩa hàng đầu thế gian
Bao lần đánh giặc ngoại bang
Đuổi giặc nhưng chẳng dã man với đời
Chiến tranh kết thúc xong rồi
Hòa bình chung sống người người yêu thương
Khắp nơi là chốn thiên đường
Việt Nam thời đại đang vươn chuyển mình
Cả nước tiến bộ văn minh
Độc lập thống nhất dân mình tự lo
Bình đẳng dân chủ tự do
Toàn dân gắng giữ, gắng lo cho mình
Cho dù có để hy sinh
Mọi người cũng phải xả mình đấu tranh.
5/2006

HOA TÌNH
Hoa xuân nở rực khắp trời
Hoa tình đang nở trong người của em
Mùa hạ đi hái hoa sen
Nhị hoa thơm mát môi em mặn nồng
Em là cô gái nhà nông
Ruộng sâu in bóng má hồng của em
Liễu đào soi bóng cũng ghen
Bởi em xinh sắn tóc đen mượt mà
Lần đầu gặp gỡ chưa xa
Tình nghĩa quân dân thật là dễ quen
Đôi mươi tuổi ấy của em
Công việc đồng ruộng làm quen lâu rồi
Khó khăn vất vả vẫn cười
Được mùa vụ năm, vụ mười càng vui
Việc quân tôi hứa không lùi
Hoàn thành nghĩa vụ thì tôi mới về
Cùng em chống lụt đắp đê
Đào mương xây cống nước về đồng xanh
Bấy giờ duyện lứa mới thành
Một đời chồng vợ đồng hành làm ăn.
2/3/2007

CÁI CỔNG LÀNG
Thời gian bốn chục năm qua
Cao nền xóm nhỏ năm ba góc nhà
Lớp trẻ kế tiếp lớp già
Công nhân toàn thắng tăng gia cấy cày
Thóc, ngô, lạc, đỗ, đủ đầy
Góp phần xã hội ngày ngày ấm no
Ngôi lai, thóc giống cấp cho
Mọi miền sản xuất tha hồ tăng năng

Cán cân bỗng mất thăng bằng
Người đi kẻ đến dùng dằng đôi bên
Mới đến lại nhảy ngoi lên
Khoe tiền cậy thế dựa trên làm liều

Gây ra bất ổn bao điều
Giở trò tai quái liêu xiêu dân lành
Dọa người quen thói lộng hành
Lệ làng phép nước trở thành trò chơi
Việc làm tráo trợn trêu ngươi
Luật trời nghiêm khắc, khuyên trời chớ tham

Chủ quyền là cái cổng làng
Phấp phới cờ đỏ sao vàng tung bay
Nhắc ai nên nhớ từ nay
Đất này là của xóm này bình yên.


NGÀY VUI
Thanh niên tỏ mặt anh hào
Ở đời đâu biết ai nào hơn ai
Người đời trọng đức trọng tài
Trọng đâu những kẻ hữu tài vô nhân
Muốn bền lấy gốc là dân
Hôm nay đại thắng bội phần mừng vui
Văn hóa, nhà trẻ xây rồi
Hạ tầng cơ sở cũng thời chỉnh trang
Từ ney yên xóm, đẹp làng
Nhân dân đoàn kết lại càng thắng to
Ngày vui nhớ lại Bác Hồ
Nhớ ơn cách mạng dành cho dân lành.
10/2005


NHẮN CÔ ĐI CHỢ
Hỡi cô đi chợ đường xa
Trở về cất gánh tăng gia cấy cày
Tham gia chiến dịch đợt này
Chuyển vòng trái đất dựng xây hòa bình
Cùng nhau chăm sóc Nam Ninh
Phân bùn ta bón cho xanh lúa đồng

Sớm trưa cô hãy gắng công
Dựng xây chủ nghĩa non sông nước nhà
Cô đừng đi chợ đường xa
Trở về làng xóm tăng gia cấy cày
Mùa màng sắp tới rồi đây
Lúa vàng chín độ nong đầy thóc phơi
Nhắn cô ghi tạm mấy lời
Cô nên nhớ khĩ ta thời thi đua.


CHUYỆN QUAN THAM
Ông khoe ông giỏi, ông tài
Ông tìm đủ cách để xài của công
Tháng ngày ông chạy lông bông
Đã đi chẳng chịu về không bao giờ
Ở nhà vợ ngóng từng giờ
Đón đợi bổng lộc chẳng chờ phải khoe
Huenh hoang đi hội đi hè
Cả nhà lớn bé lên xe phóng vù
Việc công ông kẹt từng xu
Nào thiếu nào hụt ai bù vào đây
Thời gian đánh cắp từng ngày
Liên hoan khách sạn ông say bét nhè
Hết say khi tỉnh ông khoe
Lừa trên dối dưới chắn che được rồi
Bây giờ chỉ việc ngồi xơi
Chờ cho đến lúc phải lôi vào tù
Vào tù mới hiểu mình ngu
Lòng tham những nhiễu ở tù đứng thôi.


ĐẬU PHỤ TRÀ LÂM
Nước ngâm hạt dỗ mọng rồi
Cối say sắp sẵn, bếp nồi xong xuôi
Nước chua túi lọc con người
Tất cả đầy đủ, khuya rồi ra tay
Chòng xay, vợ vắt, con xuay quạt lò
Rửa sạch khôn nhỏ khuôn to
Tìm hòn nén nặng nén cho đậu rền

Cả làng bận rộn ngày đêm
Ngày mai mẻ đậu rắn mềm thơm ngon
Trà Lâm đậu nghệ vẫn còn
Làng nghề truyền thống đậu ngon nhất vùng
Để kịp đậu nóng đầu ngày
Mâm cơm canh đậu thơm lừng
Bún ăn đậu rán chấm cùng mắm tôm
Chuối đậu nấu ốc rau thơm
Món ăn đặc sản ngon cơm cả nhà

Cầu trời mưa thuận gió hòa
Thóc ngô lạc đỗ đầy nhà đầy kho
Làng nghề làm đậu tha hồ
Ngày đêm lửa khói đầy lò đậu ra.
1/2006

CÔ HÀNG BÁNH DẦY
Hôm qua trời quang mây tạnh
Hôm nay gió bắc, trời lạnh thấu xương
Mưa phùn bùn nhão đầy đường
Khăn len bịt mặt lên đường đạp xe
Tiếng rao nhè nhẹ dễ nghe
Thùng bánh chằng buộc đậy che kín rồi
Áo nhiều vẫn rét tím môi
Phì phò tiếng thở tỏa hơi ra mồm
Bánh dầy mặn ngọt nếp thơm
Tiếng rao em bán ngọt hơn đỗ đường
Nụ cười kín đáo dễ thương
Vẫn thấy nỗi vất đoạn trường của em
Ước gì anh được làm quen
Ngày đêm san sẻ cùng em việc nhà
Việc làm vất vả san ra
Anh gánh một nửa em tha một phần
Cả hai chung sức chuyên cần
Như đàn kiến nhỏ tha dần đầy hang.



BÀ HAI BÁNH CUỐN CỐNG KEO
Bốn giờ nhóm bếp quạt lò
Sắp sửa chậu nhỏm nồi to quanh mình
Thịt hành đủ thứ linh tinh
Bột xay loãng mịn trắng tinh thơm lừng
Tráng rồi bà lại bế bưng
Mời khách mà mặt phừng phừng mồ hôi
Đời nay cũng sáu chục rồi
Công nhân đã nghỉ, giờ thời làm thêm
Tuổi già gà gáy nửa đêm
Lọm khọm mò mẫm kiếm thêm mấy đồng
Người ta đủ vợ đủ chồng
Tôi thì mấy chục mùa đông “ canh phòng”
Nhìn người thấy tủi tấm lòng
Cớ sao tạo hóa không công thế này
Hay là số phận rủi may?
Bao người sung sướng tôi nay thiệt thòi
Nuôi con vất vả suốt đời
Một mình xuôi ngược tả tơi nhọc nhằn
Có mặc lại thiếu miếng ăn
Tấm áo cũng rách, cái khăn cũng sờn
“ Vất ” này hiểu hết công ơn
Cha mẹ khó nhọc sớm hôm nuôi mình
Tạo hóa có luật tử sinh
Thì đời có luật nhân tình thế gian
Số phận đã thế phải mang
Cuộc đời đã vậy biết làm sao đây?
9/2004

ĐÙA VỚI TỬ THẦN
Bàng hoàng nhận được tin em
Giã từ sự sống làm quen tử thần
Giao thông luật lệ toàn dân
Bởi chứng bện sĩ chẳng cần tuân theo
“ Dem ” , “ Uây ” em phóng vèo vèo
Phố đông lạng lách em lao lên đầu
Đường cua xuống dốc, lên cầu
Hiên ngang em  vẫn dẫn đầu hơn ai

Sáng nay em cũng trổ tài
Ra tay biểu diễn một bài cho hay
Ngờ đâu số phận chẳng may
Xác em dưới đất hồn bay lên trời
Để anh góa vợ em ơi
Ba con thơ dại suốt đời mồ côi
Mẹ cha khóc đứng khóc ngồi
Thương con chết thảm giữa thời thanh xuân
Bà con thân thích xa gần
Thương thương trách trách ngàn lần xót xa
Bởi em bệnh sĩ bỏ qua
Giao thông luật lễ mới ra thế này.
6/2003


THAM
Lúc nào cũng tưởng mình cao
Coi thường tất cả tính sao bây giờ
Việc làm ù ạc lờ mờ
Quyền lợi đâu có khù khờ kém ai

Thấy ăn thì mới trổ tài
Kinh tế lợi tức, những bài học qua
Thôi thì đủ sách khảo tra
Điều nào áp dụng, lược qua điều gì

Họ ngồi họ tính chi li
Cuối cùng chẳng chịu bỏ đi điều nào
Tầm thường chỉ đáng một hào
Họ cũng gói ghém đút vào cặp da
Xong rồi họ lại ba hoa
Coi mình như thể tài ba nhất vùng

Việc này phải hỏi ông trời
Cớ sao còn để loại người này đây
Theo dân thì phải đem bày
Vào hàng phế bỏ ở quầy cách ly.
9/2004

BÃO
Mây đen gió giật mưa rơi
Trời cao sụp xuống tưởng cời tầm tay
Nhà cửa rung bật lung lay
Mái tôn, mái ngói thổi bay vù vù
Điện mắt đèn tắt tối mù
Người già con trẻ ngồi thu xó nhà

Những vùng tâm bão đi qua
Cây cao, cột điện đổ ra đầy đường
Cả vùng đổ nát thảm thương
Nhà thấp nước ngập bức tường sụt nghiêng
Ngoài sông, ngoài biển tàu thuyền
Nào neo, nào buộc người chuyên lên bờ

Khẩn trương từng phút từng giờ
Các đội ứng cứu sẵn chờ lệnh trên
Nời cào nguy cấp đi liền
Ưu tiên phương tiện được quyền xông pha
Trẻ con, phụ nữ, người già
Đưa đi, đón đến các nhà xây cao

Tình thương cái nghĩa đồng bào
Tấm lòng nhân hậu còn cao hơn nhiều
No no, đói đói ít nhiều
Cùng chia, cùng sẻ càng yêu tấm lòng
Qua rồi cơn bão đã xong
Mọi người dọn dẹp nhà trong đường ngoài
Già trẻ bất cứ là ai
Cũng thu cũng dọn trong ngoài vệ sinh
Ai ai cũng góp sức mình
Khắc phục hậu quả, sự tình bão gây.
9/2001



BÁC SĨ NHÂN DÂN
Đầu làng cuối xóm cô đi
Xã trên, xã dưới ngại gì khó đâu
Mỗi khi người bệnh yêu cầu
Xe “ Dream ” túi thuốc bắt đầu ra đi
Dù là bất cứ bệnh gì
Nhưc đầu, đau bụng tức thì khám tiêm

Cấp cứu không kể ngày đêm
Được tin túi thuốc chẳng quên thứ gì
Đầu không chải, dép không đi
Nhanh nhanh chóng chóng cứu nguy kịp thời

Thư thả có lúc cô ngồi
Vui chơi ca hát nói cười xốn xang
Tư trang giản dị xềnh xoàng
Thái độ cư sử lại càng đáng yêu

Khi bệnh nhân dân đến nhiều
Thận trọng khám chữa chỉ điều làm theo
Cuộc sống tuy vẫn còn nghèo
Nhưng lòng từ mẫu ai theo kịp bằng.


LÀNG TÔI MỞ HỘI
Các nơi mở hội rước thần
Làng tôi mở hội toàn dân hát mừng
Thể thao văn háo tưng bừng
Cầu lông, cờ tướng thơ mừng chúc nhau

Tuổi cao các cụ dẫn đầu
Tuổi trẻ lớp lớp cùng nhau tiến đều
Chăn nuôi sản xuất rất nhiều
Các cháu học tập sớm chiều thi đua

Cuộc đời thay đổi khác xưa
Lao động học tập chẳng thua nơi nào
Cả thôn già trẻ tự hào
Năm Thân thành tích đạt cao hơn nhiều.
1/5/2004


THÁNG CHÍN
Năm nào tháng chín đến nơi
Mọi miền đất nước rợp trời cờ hoa
Mừng hai quốc khánh nước nhà
Mừng năm khai giảng quốc gia học đường
Tuổi thơ ríu rít đến trường
Quần xanh, áo trăng chật đường đông vui
Trăm năm nô lệ hết rồi
60 năm cách mạng đổi đời vinh quang
Toàn cầu hai chữ Việt Nam
Chói lọi cờ đỏ sao vàng tung bay
Việt Nam thế hệ ngày nay
Tuổi trẻ học tập dựng xây nước nhà
Xây nền dân chủ cộng hòa
Nhân dân hạnh phúc quốc gia hòa bình
Tìm đường quốc tế dân sinh
Làm cho cuộc sống dân mình ấm no
Việt Nam độc lập tự do
Ba Đình tiếng nói Bác Hồ bốn nhăm.
1/9/2005

BẠN TÔI
Già rồi vẫn tưởng là chưa
Công việc bận rộn say xưa tháng ngày
Buồn chán khi rỗi chân tay
Ốm đau là lúc không hay nghĩ gì
Vui mừng hạnh phúc là khi
Hoàn thành công việc, những gì ước mong.


TAM THIÊN MẪU NGÀY NAY
Đồng sâu ruộng cạn đất phèn
Ngàn năm thiếu đói dân quen chịu rồi
Mãi đến thập kỉ 60
Nông trường thành lập đổi đời nông dân
Tháng ngày vất cả chuyên cần
Đời sống vật chất dần dần khá lên
Tất cả là ở ngày đêm
Đào ao thả cá dựng lên trại chuồng
Đắp bờ, xây cống, đào mương
Chăn nuôi sản xuất tìm đường đi lên
Thắng bại máy chục năm liền
Ngày nay cơ chế tiến lên rõ ràng
Nhà xây, cửa hiệu, cửa hàng
Đài loa xe máy xóm làng đông vui
Gạo thơm cơm trắng đầy nồi
Thịt kho canh cá tỏa mùi thơm ngon
Cháo rau canh bẹ chẳng còn
Cảnh đời mẹ đói nhường con hết rồi
Trường học  trạm xá khắp nơi
Ông bà khỏe mạnh cháu thời chăm ngoan
Gia đình văn hóa khắp làng
Cơm no áo ấm đời càng văn minh.
16/8/2005

BẢY TỔNG RƯỚC HỘI CHÙA DÂU
Năm nay rước hội chùa Dâu
Thuận Thành bảy tổng dẫn đầu Thanh Khương
Ngoài ra nhiều khách thập phương
Quảng Ninh, Hà Nội, Hải Dương,Gia Bình
Tiên Sơn, Quế Võ, Bắc Ninh
Yên phong trong tỉnh nhiệt tình tham gia
Hội này lễ rước bảy bà
Có công với nước với nhà đời xưa
Ngày nay kiệu đón kiệu đưa
Tri ân công đức thuở xưa lẫy lừng
Từ thời dựng nước vua Hùng
Con dân đất Việt đã từng tiếng tăm
Bao ngày hội lớn hàng năm
Đều ghi công tích hàng trăm anh hùng
Đinh, Lê, Lý, Mạc. Triệu, Trưng
Họ Trần, họ Nguyễn, Quang Trung thánh thần
Ông Gióng tiêu trừ giặc Ân
Xếp hàng vị thánh của dân giúp đời
Bác Hồ cả nước gọi Người
Tôn là ông thánh suốt đời vì dân
Đời sau lễ rước ân cần
Cũng là nghĩa vụ của dân đắp đền.
4/2006




0 nhận xét:

Đăng nhận xét